Hệ Thống Tam Tu Đa Dạng
Chương 14 : Đến điểm đầu tiên
Ngày đăng: 21:56 01/08/20
_ Cao Gia? Ngươi có chắc là Cao Gia không? - Minh Tú khó hiểu hỏi.
_ Dạ đúng vậy thưa đại nhân! Là 2 cha con Cao gia Cao Can và Cao Giang. - La Hào khẳng định.
Hây da! Xem ra lại thêm 1 gia tộc nhãi nhép chê dương thọ mình dài rồi. Nhưng trước tiên phải cũng cố thế lực gia tộc trước đã.
_ Được rồi bốn người các ngươi nếu muốn sống tiếp thì hãy thề đọc với Thiên Đạo là sẽ một mực trung thành với Lý gia ta.
_ Được! Ta hướng Thiên Đạo xin thề đời này kiếp này sẽ một mực trung thành với Lý gia (X4). - Cả bốn người đồng loạt hướng về Thiên Đạo thề đọc.
Trên bầu trời liền xuất hiện bốn tia sáng nhỏ cùng lúc bay xuống bắn vào mi tâm của bốn người vừa thề đọc. Lời thề với Thiên Đạo một khi đã tiến hành ký kết thì bắt buộc phải thực hiện cho bằng được nếu không sẽ bị Thiên Đạo trừng trị đánh chết thần hồn câu diệt mãi mãi không thể siêu sinh.
_ Tốt, rất tốt, đây là 1000 hạ phẩm linh thạch và một số đan dược trị thương nhất giai ta cho các ngươi làm lộ phí. Bốn người các ngươi quay trở về trấn Mỹ An đi tìm phủ đệ của Lý gia mà xin đầu quân vào, cứ nói là do ta yêu cầu.
_ Rõ! Chúng tiểu nhân xin được phép đi trước.
Sau đó Minh Tú móc ra Truyền Âm Phù thông báo cho phụ thân biết sau đó ném đi. Nữa ngày sau, tại thư phòng của Lý gia gia chủ đã nhận được Truyền Âm Phù. Sau khi nghe được thông tin từ nhi tử thì cực kì hài lòng về biểu hiện của nhi tử.
Sau khi chờ đám bốn người La Hào rời khỏi thì Minh Tú và Minh Hồng tiếp tục lên đường hướng đến dấu chấm tròn đỏ lớn mà tiến lên. Trên đường đi chỉ toàn chém giết yêu thú cấp một cấp hai, hiện tại tốc độ phản ứng của Minh Hồng có tiến bộ không ít. Minh Tú ước chừng khoảng cách sẽ đến điểm đầu tiên là trước khi trời tối.
Sau hai canh giờ đi bộ, cả hai người Minh Tú và Minh Hồng đứng trước một hang động. Cửa động chỉ lớn vừa đủ một người đi vào, trước miệng hang còn có một màng hào quang mỏng phong ấn. Minh Tú dồn toàn lực vào tay và hét to "Hỏa Quyền". Một nắm đấm lửa to bằng nửa người bay thẳng đập vào phong ấn. "Ầm"! Bụi bay mù mịch, sau khi tan bụi thì Minh Tú kinh ngạc:
_ Ách! Cái quái gì đây là một kích toàn lực của mình mà sao còn chưa đủ để nó gãi ngứa nữa trời.
_ Nhi Nhi ơi, có thể giúp ta phá giải phong ấn này được không? - Minh Tú nài nỉ.
_ Được chứ thưa công tử nhưng mà phải tốn một vạn điểm vinh dự Nhi Nhi mới đồng ý với người phá nó. - Nhi Nhi nhàn nhả trả lời
_ Cái gì sao mà mắc vậy! Hi hi Nhi Nhi yêu dấu có thể giảm giá cho ta xíu được không?
_ Ồ muốn giảm giá hả thế thì ngài tự đi mà phá giải kêu ta chi.
_ Rồi rồi một vạn thì một vạn vậy. Hệ thống này đúng là gian thương mà. - Minh Tú tiếc đứt ruột.
_ Ting...trừ một vạn điểm vinh dự mời ký chủ đặt tay lên phong ấn để ta bắt đầu giải trừ phong ấn.
Minh Tú liền làm theo lời Nhi Nhi nói đặt tay mình lên phong ấn. Một cổ nhiệt lượng bắt đầu từ tay Minh Tú truyền qua phong ấn. Sau nữa canh giờ, phong ấn hoàn toàn biến mất. Minh Tú mừng rỡ:
_ Ha ha xong rồi, muội muội thấy ca ca có lợi hại hay không?
_ Phi... đúng là mặt dày vô sỉ mà. - Nhi Nhi khinh bỉ.
_ Ha ha! Đa tạ Nhi Nhi quá khen.
_ Ca ca đúng thật là lợi hại nha! Muội thấy phong ấn này rất là phức tạp vậy mà huynh chỉ dùng 1 tay là có thể phá rồi.
Minh Hồng tin sái cổ những điều Minh Tú nói, không ngừng mở miệng khen ca ca lợi hại vô cùng. Trong lúc Minh Tú đang vênh mặt sung sướng nghe muội muội khen thì Nhi Nhi lên tiếng:
_ Thật ra cái phong ấn cùi bắp này ký chú có thể tự mình phá giải được. Chỉ cần ký chủ sử dụng "Thông Thiên Nhãn" là đã biết cách phá được rồi cần gì phải nhờ tới hệ thống chứ.
_ Cái gì tại sao lúc đó không chịu nói với ta chứ còn bắt ta phải ói ra một vạn điểm vinh dự nữa chứ. - Minh Tú mặt đỏ như mông khỉ giận dữ nói.
_ Ai kêu ký chủ có hàng mà không biết xài làm chi. Có trách thì chỉ trách ký chủ ngáo thôi hi hi. Một vạn điểm vinh dự đó công tử coi như là học phí đi. - Nhi Nhi tiếp tục trêu chọc.
_ Nhi Nhi ngươi càng ngày càng quá đáng đó nha.
Nhi Nhi cứ lượn lờ trước mặt Minh Tú lè lưỡi mà chọc tức. Minh Tú biết không thể làm gì được Nhi Nhi đành phải nuốt cục tức vào bụng, sau đó nắm tay Minh Hồng tiến vào hang động.
Tuy miệng hang chỉ vừa đủ một người đi vào nhưng càng vào bên trong thì không gian bắt đầu mở rộng ra. Hai bên đường đi đều có gắn Dạ Minh Châu trên tường cứ cách 1m là có gắn một viên. Ánh sáng tỏa ra đều trong không gian khiến cho nơi nào cũng có ánh sáng chiếu rọi.
Đi được một lúc thì vào tới bên trung tâm hang động cực kì rộng lớn. Trần hang động cũng phải cao đến ba bốn chục mét. Vách tường xung quanh trung tâm hang động đều được đính cả ngàn viên Dạ Minh Châu lấp lánh khiến cho hang động rất sáng sủa. Chính giữa phần trung tâm hang động có một cái ao nước nhỏ rộng tầm 5m. Ao nước kết hợp với ánh sáng từ Dạ Minh Châu càng làm cho hang động cực kì đẹp lung linh. Kế bên là bộ bàn ghế đá, trên bàn là bộ ly tách bằng ngọc để uống trà. Nhìn cách bày trí cũng đủ biết đây là phong cách của một lão nhân gia, người rất thích yên tĩnh mà nhâm nhi tách trà.
Trong góc hang có một cái giường đá đơn giản, trên giường đá có một bộ xương người khá lớn màu vàng đang ngồi tọa thiền, trên thân có khoái áo bào đã rách nát theo thời gian. Kế bên bộ hài cốt có để bốn vật phẩm: Một quả cầu thủy tinh, bên trong quả cầu có chứa một quả cầu lửa màu trắng xung quanh lửa trắng được viền màu xanh lục. Kế bên là Nhẫn Trữ Vật màu đen, trên thân nhẫn có khắc bốn hình long, lân, quy, phụng phía bên trong nhẫn có khắc thêm chữ "Dược". Kế tiếp là hai ngọc giản công pháp một cái màu đỏ và một cái màu xanh lam không rõ thông tin.
Lúc này Nhi Nhi cũng đã xuất hiện quan sát rồi nói:
_ Công tử đây là bộ xương của 1 vị Luyện Dược Sư Bát Giai và cũng là Độ Kiếp Kỳ Đỉnh Phong tu sĩ. Lý do chết của vị này là do hết hạn thọ nguyên nên xương cốt vô cùng lành lặn không một chút vết thương nào. Bây giờ công tử hãy nhỏ máu lên bộ xương này sau đó bái lạy ba cái để tiếp nhận truyền thừa từ vị tiền bối này.
Nghe vậy Minh Tú liền làm theo lời Nhi Nhi. Sau khi nhỏ máu lên bộ xương liền quỳ xuống lạy ba lạy. Lập tức có dị biến phát sinh, từ giữa trán của bộ xương có luồng sáng bắn thẳng vào giữa trán của Minh Tú. Minh Tú do quá bất ngờ nên không kịp trở tay liền cảm thấy đầu đau kịch liệt dần dần mất đi ý thức liền bất tỉnh tại chỗ. Minh Hồng đang ngó xung quanh thấy ca ca bỗng nhiên bất tỉnh liền chạy đến ôm Minh Tú vào lòng mà khóc nức nở.
_ Dạ đúng vậy thưa đại nhân! Là 2 cha con Cao gia Cao Can và Cao Giang. - La Hào khẳng định.
Hây da! Xem ra lại thêm 1 gia tộc nhãi nhép chê dương thọ mình dài rồi. Nhưng trước tiên phải cũng cố thế lực gia tộc trước đã.
_ Được rồi bốn người các ngươi nếu muốn sống tiếp thì hãy thề đọc với Thiên Đạo là sẽ một mực trung thành với Lý gia ta.
_ Được! Ta hướng Thiên Đạo xin thề đời này kiếp này sẽ một mực trung thành với Lý gia (X4). - Cả bốn người đồng loạt hướng về Thiên Đạo thề đọc.
Trên bầu trời liền xuất hiện bốn tia sáng nhỏ cùng lúc bay xuống bắn vào mi tâm của bốn người vừa thề đọc. Lời thề với Thiên Đạo một khi đã tiến hành ký kết thì bắt buộc phải thực hiện cho bằng được nếu không sẽ bị Thiên Đạo trừng trị đánh chết thần hồn câu diệt mãi mãi không thể siêu sinh.
_ Tốt, rất tốt, đây là 1000 hạ phẩm linh thạch và một số đan dược trị thương nhất giai ta cho các ngươi làm lộ phí. Bốn người các ngươi quay trở về trấn Mỹ An đi tìm phủ đệ của Lý gia mà xin đầu quân vào, cứ nói là do ta yêu cầu.
_ Rõ! Chúng tiểu nhân xin được phép đi trước.
Sau đó Minh Tú móc ra Truyền Âm Phù thông báo cho phụ thân biết sau đó ném đi. Nữa ngày sau, tại thư phòng của Lý gia gia chủ đã nhận được Truyền Âm Phù. Sau khi nghe được thông tin từ nhi tử thì cực kì hài lòng về biểu hiện của nhi tử.
Sau khi chờ đám bốn người La Hào rời khỏi thì Minh Tú và Minh Hồng tiếp tục lên đường hướng đến dấu chấm tròn đỏ lớn mà tiến lên. Trên đường đi chỉ toàn chém giết yêu thú cấp một cấp hai, hiện tại tốc độ phản ứng của Minh Hồng có tiến bộ không ít. Minh Tú ước chừng khoảng cách sẽ đến điểm đầu tiên là trước khi trời tối.
Sau hai canh giờ đi bộ, cả hai người Minh Tú và Minh Hồng đứng trước một hang động. Cửa động chỉ lớn vừa đủ một người đi vào, trước miệng hang còn có một màng hào quang mỏng phong ấn. Minh Tú dồn toàn lực vào tay và hét to "Hỏa Quyền". Một nắm đấm lửa to bằng nửa người bay thẳng đập vào phong ấn. "Ầm"! Bụi bay mù mịch, sau khi tan bụi thì Minh Tú kinh ngạc:
_ Ách! Cái quái gì đây là một kích toàn lực của mình mà sao còn chưa đủ để nó gãi ngứa nữa trời.
_ Nhi Nhi ơi, có thể giúp ta phá giải phong ấn này được không? - Minh Tú nài nỉ.
_ Được chứ thưa công tử nhưng mà phải tốn một vạn điểm vinh dự Nhi Nhi mới đồng ý với người phá nó. - Nhi Nhi nhàn nhả trả lời
_ Cái gì sao mà mắc vậy! Hi hi Nhi Nhi yêu dấu có thể giảm giá cho ta xíu được không?
_ Ồ muốn giảm giá hả thế thì ngài tự đi mà phá giải kêu ta chi.
_ Rồi rồi một vạn thì một vạn vậy. Hệ thống này đúng là gian thương mà. - Minh Tú tiếc đứt ruột.
_ Ting...trừ một vạn điểm vinh dự mời ký chủ đặt tay lên phong ấn để ta bắt đầu giải trừ phong ấn.
Minh Tú liền làm theo lời Nhi Nhi nói đặt tay mình lên phong ấn. Một cổ nhiệt lượng bắt đầu từ tay Minh Tú truyền qua phong ấn. Sau nữa canh giờ, phong ấn hoàn toàn biến mất. Minh Tú mừng rỡ:
_ Ha ha xong rồi, muội muội thấy ca ca có lợi hại hay không?
_ Phi... đúng là mặt dày vô sỉ mà. - Nhi Nhi khinh bỉ.
_ Ha ha! Đa tạ Nhi Nhi quá khen.
_ Ca ca đúng thật là lợi hại nha! Muội thấy phong ấn này rất là phức tạp vậy mà huynh chỉ dùng 1 tay là có thể phá rồi.
Minh Hồng tin sái cổ những điều Minh Tú nói, không ngừng mở miệng khen ca ca lợi hại vô cùng. Trong lúc Minh Tú đang vênh mặt sung sướng nghe muội muội khen thì Nhi Nhi lên tiếng:
_ Thật ra cái phong ấn cùi bắp này ký chú có thể tự mình phá giải được. Chỉ cần ký chủ sử dụng "Thông Thiên Nhãn" là đã biết cách phá được rồi cần gì phải nhờ tới hệ thống chứ.
_ Cái gì tại sao lúc đó không chịu nói với ta chứ còn bắt ta phải ói ra một vạn điểm vinh dự nữa chứ. - Minh Tú mặt đỏ như mông khỉ giận dữ nói.
_ Ai kêu ký chủ có hàng mà không biết xài làm chi. Có trách thì chỉ trách ký chủ ngáo thôi hi hi. Một vạn điểm vinh dự đó công tử coi như là học phí đi. - Nhi Nhi tiếp tục trêu chọc.
_ Nhi Nhi ngươi càng ngày càng quá đáng đó nha.
Nhi Nhi cứ lượn lờ trước mặt Minh Tú lè lưỡi mà chọc tức. Minh Tú biết không thể làm gì được Nhi Nhi đành phải nuốt cục tức vào bụng, sau đó nắm tay Minh Hồng tiến vào hang động.
Tuy miệng hang chỉ vừa đủ một người đi vào nhưng càng vào bên trong thì không gian bắt đầu mở rộng ra. Hai bên đường đi đều có gắn Dạ Minh Châu trên tường cứ cách 1m là có gắn một viên. Ánh sáng tỏa ra đều trong không gian khiến cho nơi nào cũng có ánh sáng chiếu rọi.
Đi được một lúc thì vào tới bên trung tâm hang động cực kì rộng lớn. Trần hang động cũng phải cao đến ba bốn chục mét. Vách tường xung quanh trung tâm hang động đều được đính cả ngàn viên Dạ Minh Châu lấp lánh khiến cho hang động rất sáng sủa. Chính giữa phần trung tâm hang động có một cái ao nước nhỏ rộng tầm 5m. Ao nước kết hợp với ánh sáng từ Dạ Minh Châu càng làm cho hang động cực kì đẹp lung linh. Kế bên là bộ bàn ghế đá, trên bàn là bộ ly tách bằng ngọc để uống trà. Nhìn cách bày trí cũng đủ biết đây là phong cách của một lão nhân gia, người rất thích yên tĩnh mà nhâm nhi tách trà.
Trong góc hang có một cái giường đá đơn giản, trên giường đá có một bộ xương người khá lớn màu vàng đang ngồi tọa thiền, trên thân có khoái áo bào đã rách nát theo thời gian. Kế bên bộ hài cốt có để bốn vật phẩm: Một quả cầu thủy tinh, bên trong quả cầu có chứa một quả cầu lửa màu trắng xung quanh lửa trắng được viền màu xanh lục. Kế bên là Nhẫn Trữ Vật màu đen, trên thân nhẫn có khắc bốn hình long, lân, quy, phụng phía bên trong nhẫn có khắc thêm chữ "Dược". Kế tiếp là hai ngọc giản công pháp một cái màu đỏ và một cái màu xanh lam không rõ thông tin.
Lúc này Nhi Nhi cũng đã xuất hiện quan sát rồi nói:
_ Công tử đây là bộ xương của 1 vị Luyện Dược Sư Bát Giai và cũng là Độ Kiếp Kỳ Đỉnh Phong tu sĩ. Lý do chết của vị này là do hết hạn thọ nguyên nên xương cốt vô cùng lành lặn không một chút vết thương nào. Bây giờ công tử hãy nhỏ máu lên bộ xương này sau đó bái lạy ba cái để tiếp nhận truyền thừa từ vị tiền bối này.
Nghe vậy Minh Tú liền làm theo lời Nhi Nhi. Sau khi nhỏ máu lên bộ xương liền quỳ xuống lạy ba lạy. Lập tức có dị biến phát sinh, từ giữa trán của bộ xương có luồng sáng bắn thẳng vào giữa trán của Minh Tú. Minh Tú do quá bất ngờ nên không kịp trở tay liền cảm thấy đầu đau kịch liệt dần dần mất đi ý thức liền bất tỉnh tại chỗ. Minh Hồng đang ngó xung quanh thấy ca ca bỗng nhiên bất tỉnh liền chạy đến ôm Minh Tú vào lòng mà khóc nức nở.