Hệ Thống Truy Diễm Của Ma Thần

Chương 150 :

Ngày đăng: 14:50 30/04/20


Một lúc lâu cũng không nhận thấy động tĩnh của bọn họ. Nhíu mi, Huyết Minh liền đứng dậy, vén lên mành che đi ra ngoài.



Đối diện với dung mạo của người vừa xuất hiện này, không kịp phòng ngừa, một đám tráng hán liền lập tức hít vào một hơi khí lạnh. Bởi vì, người này thật sự là quá đẹp a. Khiến người ta vừa nhìn, liền hận không thể móc tim đào phổi tặng cho hắn, để đổi lấy một nụ cười khuynh quốc khuynh thành.



Thế nhưng, rất nhanh, bọn họ liền không còn tâm trạng thưởng thức mỹ nhân được nữa. Bởi vì hiện tại, "mỹ nhân" tóc trắng này bỗng dưng lại từ trong không trung lấy ra một thanh thiết kiếm. Tay phải giơ cao, thanh kiếm màu đỏ tươi trong tay hắn liền lướt qua đáy mắt bọn họ. Đem đầu lâu của tráng hán mắt hí kia cho cắt xuống. Rồi lại nhấc chân đá vào trong gầm giường.



"Những kẻ vô tích sự, giữ lại cũng không có ích lợi gì." Lạnh lùng đảo mắt nhìn bọn họ, Huyết Minh liền hừ một tiếng mang theo uy hiếp. Hy Tà kiếm trong tay hắn, cũng nhanh chóng đem máu tươi dính trên thân kiếm cho hút khô. Trở về bộ dạng bóng loáng, không chút tì vết của nó.



Cảm thấy sống lưng lạnh toát, suýt chút nữa đã tè ra. Sáu tên hán tử còn lại liền vội vàng dùng cả hai tay loát động "vị huynh đệ" không chịu cố gắng nào đó của mình. Gương mặt nhăn nhúm, nén xuống xúc động muốn gào khóc. Cố gắng bình ổn lại tư duy của mình, ở trong đầu tưởng tượng ra hình ảnh mị hoặc của một nữ nhân xinh đẹp.



Cuối cùng, trời cũng không tuyệt đường con người. Vật giữa hai chân của bọn họ, rốt cuộc cũng có xu hướng tỉnh lại. Vì vậy, cũng không dám chậm trễ thêm chút nào nữa. Bọn họ liền bắt đầu tiếp tục thực thi "nhiệm vụ" của mình.



- ----------------------



Nửa đêm canh ba, minh nguyệt treo cao.




Rơi vào trong thế yếu, nhưng Huyết Minh cũng không có sinh ra một tia hoảng loạn nào. Nếu có, thì cũng chỉ có kinh nghi mà thôi. Ở trong lòng triệu hồi Khốn Tiên Tác, Huyết Minh liền để nó treo lơ lửng trên không trung, đánh thẳng về người của kẻ kia. Trong dự liệu của hắn, dù không thành công bắt giữ kẻ này đi nữa, thì đối phương nhất định cũng sẽ vì tránh né mà buộc phải thả hắn ra.



Nhưng là, lần đầu tiên khi đến thế giới này, dự kiến của Huyết Minh...cư nhiên lại sai. Nhận thấy trước mắt lóe lên một tia sáng nâu sắc, người này cũng không có lộ ra luống cuống một chút nào. Ngược lại, đối phương còn bình tĩnh đưa ra bàn tay phải của mình. Không chút khó khăn đem Khốn Tiên Tác nắm lấy, cuộn lại ở trong lòng bàn tay.



Chỉ thấy, Khốn Tiên Tác cũng không có sinh ra nửa phần kháng cự nào. Trái lại, nó còn rất ngoan ngoãn để cho người này nắm lấy, cất vào trong lòng ngực.



Bỗng dưng không thể điều khiển được Khốn Tiên Tác nữa, Huyết Minh nếu nói không ngạc nhiên, thì đó chính là nói dối. Nhưng rồi, hắn cũng không có nản lòng thoái chí, thử kêu gọi Hy Tà ra ngoài.



Nhưng ngay sau đó, Huyết Minh lại phát hiện ra một sự thật vô cùng khó tin. Đó chính là...Hy Tà kiếm, Vấn Hồi kính, hai món đồ này của hắn. Đã biến mất ở trong không gian, không còn chút dấu vết nào...



"Ngươi...rốt cục muốn gì?" Đến chính Huyết Minh cũng không thể không thừa nhận. Lúc này, hắn thật sự đã có một chút đau đầu cùng khó xử. Nhưng ngược lại, khi rơi vào trong khốn cảnh, đầu óc của hắn, lại càng trở nên minh mẫn, bình tĩnh.



**Thời thế xoay chuyển, vạn vật luân hồi a~ Chắc không cần đoán, mọi người cũng biết được "người này" là ai rồi nhỉ?