Hệ Thống Truy Diễm Của Ma Thần

Chương 408 : Cút ra ngoài

Ngày đăng: 22:22 27/06/20


**90% nội dung đối thoại giữa Quỷ vương và A Minh đều dùng đến tấu hài a. Dạo này A Minh tới tháng giống chị em phụ nữ nên tính tình có hơi cộc, phun tào ở trong lòng hơi bị nhiều, mong mọi người có thể thông cảm. ≧∇≦≧∇≦≧∇≦



Nếu nói về loại nhạc cụ Huyết Minh sử dụng điêu luyện nhất, thì đó cũng không phải cổ cầm, mà là đàn tỳ bà. Hắn vẫn còn nhớ một kiếp đó, Kiều Nương là như thế nào dạy hắn đánh đàn tỳ bà. Sau đó, hắn liền thay vào chỗ của nàng. Hắn đánh đàn, nàng biểu diễn mãi nghệ.



( Kiều Nương chính là nữ tử A Minh mơ tới trong chương 94: "Mộng Trong Mộng". Ở chương này ta có nhầm lẫn ở chỗ TG3 và TG14. Ta đã sửa lại, mong mọi người có thể tha thứ cho sự bất tiện này.)



Trong lúc đến đây, Huyết Minh đã thử suy nghĩ xem nên biểu diễn bài hát nào. Nếu âm điệu quá cao, rất dễ dàng sẽ trở nên chói tai. Mà nếu thanh nhạc quá thấp, hắn sợ rằng giọng hát của bản thân sẽ trở nên khàn khàn, bị lộ. Cho nên, hắn rốt cuộc liền quyết định, tìm ra một bài nhạc bình thản, không ngân không trầm.



"Nước non nhuốm màu u tối



‎Như nét mực vẽ chưa khô



‎Đặt bút điểm tô đôi nét



‎Màu trắng điểm xuyến cánh buồm



‎Xuôi thuyền trên sóng gặp hoa nở



‎Vẽ thuyền rẻ sóng nước



‎...........................



‎Bao ý thơ viết sao cho trọn



‎Uyên ương tựa mạn thuyền



‎Tiếng đàn du dương bầu bạn





Bị sửa lời, Đổng Tuyền cũng không dám cãi lại. Nam tử cứ nhìn về hướng nữ nhân kia, khiến nàng không tài nào phân biệt ra được hắn rốt cuộc là đang nhìn đàn hay là nhìn người. Trong mắt nàng chợt lóe qua một tia ẩn nhẫn, cắn môi, ra vẻ đáng thương níu lấy tay áo của hắn.



"Vương thượng, thần thiếp mệt mỏi..."



"Vậy về nghỉ ngơi đi."



Không ngờ rằng nam tử sẽ tới một câu như vậy, Đổng Tuyền nhất thời liền á khẩu. Nhưng là, cứ như vậy bỏ cuộc, nàng lại không cam tâm. Vì thế, nàng liền lén liếc xéo Huyết Minh một chút. Cố ra vẻ nũng nịu, đem cả bầu ngực mềm mại dán vào trên vai hắn, một bàn tay lại khẽ vuốt ve ngực của hắn. Thấp giọng ghé vào tai hắn làm nũng:"Vương thượng, để ả ca kỹ này lui ra đi a. Thiếp thân đến hầu hạ người~"



Lúc này, Huyết Minh đang cắm cúi đánh đàn vô cùng nhập tâm, cộng với trên mắt có đeo vải lụa, nên hắn cũng không nhìn thấy được động tác của hai người trước mặt. Bỗng dưng, một tiếng "ầm vang" truyền tới, cộng với âm thanh ngã vỡ liền khiến hắn giật mình sửng sốt. Tay khẽ trượt, dây đàn liền "tinh" một tiếng đứt ra.



"Đổng thị A Tuyền, đừng giở mấy trò đó trước mặt bổn vương."



Ở giữa thiên điện, nam tử bình thản thu hồi chân lại. Mà Đổng Tuyền đã té ngã khỏi trường kỷ. Rượu thịt vương vãi khắp nơi, văng đầy trên hồng y của nàng. Lại trôi qua một phân thời gian, Đổng Tuyền mới có thể phản ứng lại được, bản thân đã bị Quỷ vương đá xuống trường kỷ. Trong lòng khủng hoảng, nàng liền sợ hãi bò dậy, quỳ sụp xuống trước mặt hắn, hoảng loạn dập đầu.



"Thần thiếp sai rồi, xin Vương thượng thứ tội."



Nam tử lười biếng ngồi trở về, hơi ghé mắt nhìn xuống Đổng Tuyền, không mặn không nhạt nói:"Bổn vương không muốn nhắc lại lần nữa. Cút ra ngoài."



"Vâng, vâng, thần thiếp lập tức liền cút." Da đầu run lên, Đổng Tuyền liền hoảng loạn đứng dậy. Cũng không dám chậm trễ nửa phân liền xoay người bước nhanh ra cửa, mặt đẹp đã sớm tái nhợt.



Đứng ở bên ngoài, lòng nóng như lửa đốt, nhìn thấy Đổng Tuyền chật vật bước ra. Tế Thảo liền kinh hô, vội vàng chạy tới, muốn đỡ nàng ta:"Nương nương!"



"Chát"



"Tiện nhân!" Vốn đang phẫn nộ, nhìn thấy Tế Thảo, Đổng Tuyền liền không nhịn được nữa, trực tiếp giơ tay quăng cho nàng một cái tát để trút giận. Bàn tay nắm chặt, ngay cả móng tay cũng đều sắp bấm gãy.



Vô duyên vô cớ bị đánh, Tế Thảo cũng không dám nói gì, chỉ có thể một tay ôm mặt, một tay đến đỡ nàng ta.



Hít sâu một hơi, lửa giận trong người Đổng Tuyền mới dần dần bình phục lại. Nhưng nhớ tới gương mặt kia của Huyết Minh, trong mắt nàng liền lóe lên lăng lệ:"Tế Thảo, giúp ta tra một chút thân phận của ả kỹ nữ kia. Nhớ rõ, thật tốt "chiếu cố" ả ta, có biết không?"