Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 1155 : Bảo Địa Tu Luyện
Ngày đăng: 00:22 21/04/20
Lực công kích của Hủy Diệt Nhất Thức vô cùng khủng bố, đám người Tai Hỏa ngụy thánh bát giai ở trước mặt hắn còn không có lực đánh trả, thật dễ dàng bị miểu sát, mà tu vi của Hồ Kim Nam chỉ tới ngụy thánh tam giai, không ngờ còn dám hung hăng càn quấy, không tránh không né, tự tìm cái chết.
- Ca sát…
Lạc Bảo Kim Tiễn bị đánh bay, mà đao thức không hề chậm lại, tiếp tục bay thẳng tới chỗ Hồ Kim Nam.
- Không…không có khả năng!
Lạc Bảo Kim Tiễn bị đánh bay, tâm thần Hồ Kim Nam bị trọng thương, không thể tin hô to.
- Ca sát!
Lại một thanh âm vang lên, đao mang kinh khủng rơi lên người Hồ Kim Nam, nháy mắt hắn liền bị chém thành hai nửa, ngay cả linh hồn cũng bị tiêu diệt, không còn khả năng nào để khôi phục.
Lúc này vang lên thanh âm nhắc nhở của hệ thống.
- Đinh, chúc mừng ngoạn gia đánh chết ngụy thánh tam giai Hồ Kim Nam, đạt được ba vạn tỷ nguyên khí trị, đạt được đổi điểm ba mươi tỷ.
- Đinh, chúc mừng ngoạn gia đạt được tiên thiên đỉnh cấp linh bảo Lạc Bảo Kim Tiễn.
- Đinh, chúc mừng ngoạn gia đạt được một trăm vạn cực phẩm tiên thạch, đạt được ba mươi vạn trung phẩm tiên thạch kim thuộc tính, đạt được bốn ngàn năm trăm vạn tiên thạch kim thuộc tính hạ phẩm.
- Đinh, chúc mừng cấp bậc của ngoạn gia tăng lên, đạt tới chuẩn thánh ngũ giai.
Đại bạo, đây mới thật sự là đại báo đúng ý nghĩa, không nghĩ tới Hồ Kim Nam giàu có như vậy, một trăm vạn cực phẩm tiên thạch, ba mươi vạn trung phẩm tiên thạch kim hệ, bốn ngàn năm trăm vạn hạ phẩm tiên thạch kim hệ, lại có thêm tiên thiên đỉnh cấp linh bảo Lạc Bảo Kim Tiễn, thật sự là thu hoạch thật lớn, trong lòng Dương Lỗi mừng như điên.
Hoàn toàn trái ngược với tâm tình vui vẻ của Dương Lỗi, nhóm người kim giáp đi theo Hồ Kim Nam sắc mặt tái nhợt, không một tia huyết sắc, tâm như chết bụi, không ngờ đầu lĩnh luôn trăm trận trăm thắng chỉ một đao đã bị người oanh giết, còn rơi vào nông nỗi chết không toàn thây.
- Không tốt, đại đầu lĩnh bị giết, chúng ta trốn, chạy mau ah, bằng không sẽ chết không chỗ chôn!
Đột nhiên một người hét lên một tiếng, bỏ lại vũ khí điên cuồng bỏ chạy.
Những người còn lại bị hắn kêu gào cũng bừng tỉnh, cả đám người điên cuồng chạy trốn.
Chung Hán Dũng nghe vậy giật mình không thôi, thật sự là đại thủ bút, toàn bộ tồn trữ nhiều năm của Ngũ Nhạc thành chẳng qua chỉ là mười lăm vạn cực phẩm tiên thạch mà thôi, mà Dương Lỗi nháy mắt đã làm ra mười vạn, bút tích lớn như vậy thật sự làm người sợ hãi, cũng làm Chung Hán Dũng cùng Nhạc Bất Phàm thật cảm khái, chỉ có Dương Lỗi mới có quyết đoán lớn như thế, đổi lại là họ thật sự luyến tiếc mang ra.
- Hai vị lão ca, đi theo ta, còn có vui mừng đâu.
Dương Lỗi nói:
- Ta cam đoan hai vị lão ca nhìn thấy càng thêm giật mình.
- Nha.
Hai người Nhạc Bất Phàm nhìn nhau, còn có vui mừng lớn hơn nữa, vui mừng này đã là khá lớn, còn có lớn hơn, là chuyện gì? Làm hai người vô cùng chờ mong.
- Chính là nơi này.
Dương Lỗi mang theo hai người đến cạnh bờ hồ, nơi này đã bị hắn đặc biệt dùng trận pháp cách ly đi ra, Dương Lỗi đánh ra thủ ấn mở ra trận pháp, xuất hiện một tiểu không gian.
- Đây là…?
Hai người Nhạc Bất Phàm vô cùng khiếp sợ, nguyên bản linh khí bên ngoài đã thập phần nồng đậm, linh khí nơi này còn dày đặc hơn vài phần, hơn nữa làm hai người khiếp sợ không chỉ như vậy, mà là hai người phát hiện linh khí nơi này giúp tinh thần lực của mình trở nên trong veo, điều này ý vị như thế nào trong lòng hai người thật rõ ràng.
Có thể nói ở trong này tu luyện, tốc độ tăng nhanh hơn gấp ba, thậm chí còn nhiều hơn nữa.
Điều này làm Nhạc Bất Phàm cùng Chung Hán Dũng khó thể tin tưởng.
- Dương lão đệ, đây…quả thật là vô cùng khó tin, linh khí nơi này lại có thể làm tinh thần lực vô cùng tinh thuần.
Nhạc Bất Phàm nói.
- Phải đó, Dương lão đệ, làm sao ngươi làm được?
Vẻ mặt Chung Hán Dũng giật mình nhìn Dương Lỗi hỏi.