Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 1184 : Nữ tử ma tộc rời đi
Ngày đăng: 00:22 21/04/20
- Ta vốn từ Ngũ Nhạc thành tới đây, nếu không phải tại các ngươi ta đang ở Ngũ Nhạc thành tu luyện, là do ma tộc các ngươi làm cho Ngũ Nhạc thành biến thành mục tiêu công kích, chẳng nhưng ma giới muốn đối phó Ngũ Nhạc thành, ngũ đại tiên vương cũng đánh chủ ý, hiện giờ ta thật sự tò mò rốt cục các ngươi muốn lấy gì trong Ngũ Nhạc thành? Ma giới, tiên giới cũng vô cùng quan tâm về tòa thành của chúng ta.
- Việc này ta có thể nói cho ngươi biết, Ngũ Nhạc thành quan hệ đến một bảo tàng cực lớn, là bảo tàng do một vị chí tôn lưu lại. Ngũ Nhạc thành chính là mấu chốt mở ra bảo tàng này.
Ma Nguyệt nói.
- Bảo tàng? Chí tôn bảo tàng?
Dương Lỗi nghe vậy ngây dại, chí tôn là gì, thiên quân cũng đã là tột cùng, không nghĩ tới lại là bảo tàng chí tôn, bao nhiêu năm rồi, cả Bàn Cổ thần giới, thậm chí là Huyền Hoàng đại vũ trụ, trừ bỏ Bàn Cổ không còn cường giả chí tôn, thân thể Bàn Cổ hóa thành Bàn Cổ thần giới, sau đó hắn siêu thoát vũ trụ, thành tựu chí tôn, hiện tại không biết đã đi địa phương nào, cho nên đã thật lâu không có chí tôn xuất hiện. Tu vi Hồng Quân đạo tổ tuy rằng cường hãn, cũng là người chưởng quản Huyền Hoàng đại vũ trụ, nhưng vẫn chưa tìm được biện pháp đột phá chí tôn, đã lưu lại cảnh giới thiên quân đại viên mãn vô số năm tháng.
Cho nên nếu thật sự là bảo tàng chí tôn, chính Hồng Quân đạo tổ cũng sẽ tâm động.
- Không, điều đó không có khả năng, ở Ngũ Nhạc thành làm sao có bảo tàng chí tôn, mặc dù là cả tiên giới, cả đại vũ trụ cơ hồ không thể có bảo tàng chí tôn, hơn nữa Hồng Quân đạo tổ chưởng quản thế giới này, chỉ cần nằm trong Huyền Hoàng đại vũ trụ căn bản không thể tránh ánh mắt của hắn, trừ phi có vô số đại năng siêu cường giả cùng nhau phong tỏa. Cho nên nếu thật sự là chí tôn bảo tàng, phỏng chừng đã sớm bị đạo tổ lấy đi, còn chờ cho các ngươi đến lấy.
Dương Lỗi nói.
- Ta đã nói cũng không phải bảo tàng chân chính, mà là mấu chốt mở ra bảo tàng, có thể khẳng định bảo tàng không nằm trong Viêm Hoàng đại vũ trụ, mà là nằm trên một tinh cầu bỏ hoang tận hư không.
Ma Nguyệt nói:
- Về phần vị trí cụ thể, chỉ là suy đoán mà thôi.
Nghe lời nói của nàng thập phần hợp lý, nếu một chí tôn muốn che giấu, thật quá dễ dàng.
- Chí tôn bảo tàng, thật đáng tiếc, ai cũng mơ tưởng lấy được, nhưng phải có thực lực mới xong, ta tự mình hiểu lấy, tu vi cảnh giới chỉ có chuẩn thánh mà thôi, cho nên dù có tin tức bảo tàng, ta cũng sẽ không ngu ngốc đi làm vật hi sinh cho người ta.
Dương Lỗi nói.
- Không nghĩ tới ngươi khác biệt với những tu luyện giả nhân loại khác, lại biết tự mình hiểu lấy.
Nghe được lời nói của Dương Lỗi, Ma Nguyệt càng đánh giá cao hơn vài phần, người bình thường nghe được tin tức về chí tôn bảo tàng, tất nhiên sẽ mừng rỡ như điên, sẽ nghĩ hết thảy biện pháp đi cướp đoạt.
Cho nên vô số người đổ xô đi chiếm lấy, mà có thể giống như Dương Lỗi, chẳng thèm nhìn tới bảo tàng, ít càng thêm ít, cơ hồ là không có.
- Mục tiêu kế tiếp chúng ta đi Hỏa Nguyên Tinh.
Tô Nghiên nói.
Dương Lỗi nghe vậy hơi có chút kinh ngạc, khoảng cách từ nơi đây đi Hỏa Nguyên Tinh là xa nhất, vì sao lại đi trước đây? Dương Lỗi khó hiểu, hỏi:
- Sư tôn, không phải đi Thủy Nguyên Tinh gần hơn sao? Vì sao lại đi Hỏa Nguyên Tinh trước?
- Ta nói đi Hỏa Nguyên Tinh thì cứ đi.
Tô Nghiên lạnh lùng nói:
- Như thế nào? Ngươi có ý kiến? Cho dù có ý kiến ngươi cũng phải đi.
Đây là lần đầu tiên Dương Lỗi thấy Tô Nghiên nói chuyện như vậy, lại không chịu giải thích, hắn cảm thấy bất đắc dĩ, đành nghe theo lời nàng.
Một giờ sau Tô Nghiên mang theo Dương Lỗi đi Hỏa Nguyên Tinh.
- Ngươi thả nữ nhân ma tộc kia sao?
Trên đường Tô Nghiên đột nhiên hỏi.
Dương Lỗi sửng sốt, gật đầu nói:
- Dạ, sư tôn.
- Nàng là nữ nhân ma tộc, là địch nhân của ngươi.
Tô Nghiên nói:
- Ta hi vọng ngươi có thể hiểu rõ về mình, hiểu được mình đang ở trong tình cảnh nào.