Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 1187 : Tù Binh
Ngày đăng: 00:22 21/04/20
Bởi vì hai người gia nhập, thế cục chiến trường nháy mắt xoay chuyển.
Nhưng hai cao thủ ngụy thánh ma tộc cũng sẽ không bỏ mặc cho họ tung hoành, một ngụy thánh bay tới nháy mắt chặn ngang trước mặt hai người, khí thế cường đại bộc phát, toàn bộ chiến trường kể cả lão tổ Vô Cực tông cùng Sâm Hồng đều bị áp chế đến hết hơi.
- Nếu hai ngươi đầu hàng, ta có thể tha cho các ngươi không chết.
Cường giả ma tộc nhìn hai người mở miệng nói.
- Đừng hòng, ngươi là ma đầu, chúng ta có chết cũng sẽ không khuất phục.
Vô Ngôn lão tổ trừng mắt quát.
- Phi, ngươi là ma đầu, súc sinh, tuy ta không phải người tốt, nhưng tuyệt đối sẽ không đầu hàng ma tộc.
Sâm Hồng mắng to.
- Các ngươi…hừ!
Vẻ mặt cao thủ kia không nhịn được, hừ lạnh nói:
- Các ngươi rượu mời không uống thích uống rượu phạt, vậy các ngươi đi chết đi.
Nói xong khí thế của hắn chợt kéo lên, hai tay siết chặt, trên nắm tay tản ra u lam quang mang.
Tiếp theo hắn đánh ra một quyền, lam quang kinh khủng sắp oanh kích lên thân Sâm Hồng cùng Vô Ngôn, tu luyện giả nhân loại nhìn thấy cảnh tượng này đều nhắm mắt lại, không muốn chứng kiến tình cảnh bi thảm của hai vị cửu kiếp tán tiên.
Nhưng vượt ngoài dự đoán mọi người, hai đạo lam quang khủng bố bị người ngăn chặn, định trụ ngay nơi đó không cách nào tiến thêm nửa bước.
- Người nào?
Cường giả ma tộc phát hiện chiêu thức của mình bị người ngăn trở, mà chính hắn không phát hiện sự tồn tại của đối phương, nhất thời vừa sợ vừa giận, người kia có thể âm thầm ngăn chặn công kích của mình như vậy tu vi khẳng định vượt trên chính mình, không nghĩ tới ở địa phương này cũng có cường giả khủng bố như thế, xem ra Huyền Nguyên Tinh không dễ công phá.
- Hừ, ma tộc tiểu tể môn, lại dám đến Huyền Nguyên Tinh nháo sự, không hề xem Dương Lỗi này vào trong mắt.
Lúc này Dương Lỗi xuất hiện ngay trên không.
- Là tiểu súc sinh Dương Lỗi, làm sao có thể?
- Là Dương Lỗi?
- Không tệ ah, lại có thể đột phá?
Dương Lỗi nhìn Chu Lập Ba, ma tộc này tư chất không sai, dưới tình huống như vậy còn có thể đột phá, nhưng vẫn chưa đủ xem.
Dương Lỗi có chút hăng hái quan sát hắn, chờ xem kết quả.
Ba mươi giây sau, khí thế Chu Lập Ba đã hoàn toàn đạt tới đỉnh.
Hắn nhìn Dương Lỗi, nguyên bản đang lo lắng lúc mình đột phá sẽ bị ngăn cản, nhưng không nghĩ tới đối phương quá tự tin đứng yên ở đó, hoàn toàn không có ý định công kích chính mình.
- Đã đột phá, không tệ, nhưng vậy thì đã sao? Cho dù ngươi thăng tiến thêm mấy cấp độ, ta cũng không xem vào trong mắt, tu vi như thế ở trong mắt ta bất quá chỉ như một chuyện cười mà thôi.
Dương Lỗi bước ra một bước dài, nháy mắt kéo gần khoảng cách giữa hai người:
- Ta sẽ cho ngươi nhìn xem chênh lệch giữa ta cùng ngươi.
Dứt lời Dương Lỗi vung ra một quyền.
Quyền mang đi như sao băng, oanh kích tới trước mặt Chu Lập Ba, đem không gian chung quanh người hắn nháy mắt đánh nát, tiếp theo hình thành một đạo không gian quỷ dị đem Chu Lập Ba phong tỏa chặt chẽ.
- Ah…
Cảm giác được thân thể mình bị cấm cố, Chu Lập Ba chợt quát một tiếng, muốn đột phá trói buộc nhưng thực lực sai biệt quá lớn, căn bản không cách nào đối kháng.
Dương Lỗi khẽ cười một tiếng, lăng không bắn ra một chỉ, một đạo kình lực đánh lên người Chu Lập Ba.
Thân hình Chu Lập Ba chợt mềm nhũn ngã xuống.
- Xong rồi!
Đây là ý tưởng duy nhất của hắn lúc này.
- Người đâu, trói hắn lại cho ta, nhớ kỹ, đừng làm tổn thương hắn.
Dương Lỗi quay đầu ra lệnh cho Triệu Tuyết Côn.
- Dạ, hội trưởng.