Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 390 : Bản mệnh Độc châu (1)

Ngày đăng: 00:15 21/04/20


- Ân, là một phụ nữ, nàng thích màu sắc như vậy, thanh tân thanh nhã.



Chu Độc Mỵ mặc dù là dùng độc, nhưng thích màu sắc quả thật là tràn đầy sinh cơ, tràn đầy sức sống.



Bố trí màu xanh nhạt kia làm cho người ta hết sức tự nhiên.



- Nàng là nữ nhân của ngươi?



Chu Độc Mỵ lại nói.



Dương Lỗi gật đầu:



- Nếu như không phải là bởi vì ngoài ý muốn, chúng ta đã trở thành phu thê rồi!



Không biết làm sao Chu Độc Mỵ nghe được lời này của hắn lại cảm giác được có một tia mừng rỡ.



- Chuyện gì xảy ra? Tại sao các ngươi không có trở thành phu thê?



Chu Độc Mỵ nhìn Dương Lỗi, ánh mắt lại không còn loại lạnh như băng nữa.



- Ta có thể sẽ không còn được gặp lại nàng nữa!



Dương Lỗi nhớ lại Tiêu Tình ở Địa Cầu không khỏi có chút thương cảm, không biết nàng hiện tại sống như thế nào? Có phải còn tốt hay không, nàng còn đang ngây ngốc chờ đợi mình sao? Hoặc là vẫn đang điên cuồng tìm kiếm mình? Dương Lỗi biết tích cách của Tiêu Tình, nàng nếu như đã yêu chính mình liền tuyệt đối sẽ không yêu những người khác nữa, nếu như nàng biết mình có thể gặp chuyện không may mà nói, thậm chí có thể sẽ vì mình mà tuẫn tình.



- Thật xin lỗi, ta không biết nàng chết rồi!



Chu Độc Mỵ thấy Dương Lỗi như vậy, không khỏi có chút áy náy.



Dương Lỗi nghe vậy dở khóc dở cười, làm sao lại thành đã chết rồi?



- Ngươi hiểu lầm rồi, nàng không phải là đã chết rồi, chỉ là ta không cách nào gặp lại nàng mà thôi.



- Ách... Thật xin lỗi!



- Không có chuyện gì!



Dương Lỗi lắc đầu:



- Chúng ta vẫn là nghiên cứu về chuyện tình trao đổi Độc kinh, nói tới quá xa rồi, Tị Độc châu thật sự là ta không có, bất quá ta có thể cho ngươi một viên đan dược, viên đan dược này có thể giải vạn độc.
Điền Thi Vận ở một bên thấy Dương Lỗi như vậy, có chút bất mãn.



Chu Độc Mỵ cũng là hướng nàng cười cười, tiếp theo đối với Dương Lỗi nói:



- Ngươi hào phóng như vậy, ta phải đáp lễ như thế nào đây? Ta nghĩ một chút xem có thứ gì ngươi có thể phải dùng tới.



- Không cần đáp lễ cái gì!



Dương Lỗi khoát tay áo.



- Không được, Chu Độc Mỵ ta cũng khống thiếu nhân tình người khác.



Chu Độc Mỵ lấy ra một vật, sắc mặt nhưng có chút ửng đỏ nói:



- Đây là một viên Độc châu, có thể tị độc, đối với ngươi hẳn là có trợ giúp.



- Không cần!



Dương Lỗi cự tuyệt nói.



- Không được, ngươi nhất định phải nhận lấy!



Chu Độc Mỵ trừng mắt, thầm nghĩ bổn cô nương cho đồ, ngươi dám không thu, đây ngược lại là bản mệnh độc châu của bổn cô nương, tổng cộng mới có hai khỏa, cho ngươi một khỏa, lại không thức thời.



Dương Lỗi chỉ đành nhận lấy.



Lúc này hệ thông vang lên nhắc nhở:



- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được bản mệnh độc châu của Chu Độc Mỵ.



Bản mệnh độc châu, cư nhiên là bản mệnh độc châu, cái tên này vừa nghe đến cũng biết được vật này đối với Chu Độc Mỵ nhất định là rất trọng yếu, nàng tại sao muốn đem vật này cho mình? Đối với Chu Độc Mỵ mà nói, chính mình cho nàng mấy viên Giải Độc đan kia mặc dù trân quý nhưng chỉ sợ cũng xa xa so ra kém bản mệnh độc châu này đi?



- Chu cô nương, vật... Vật này quá quý trọng rồi, ta... Ta...



- Ta cái gì mà ta, ta cho ngươi, ngươi liền thu lấy!



Nhìn ánh mắt của Chu Độc Mỵ, Dương Lỗi thầm nghĩ, cô nàng này thậm chí ngay cả bản mệnh độc hâu cũng cho mình, sẽ không phải là coi trọng mình đi?