Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 441 : Tu luyện Cửu Âm Chân Kinh (1)
Ngày đăng: 00:16 21/04/20
Chỉ là tâm mạch đứt đoạn thôi, vậy thì mình vẫn còn cứu được, chỉ cần không phải chết rồi thì mình vẫn còn biện pháp.
- Sao hả? Có cách cứu tiểu thư nhà ta không?
Lâm Lung khẩn trương nhìn Dương Lỗi hỏi, sợ hắn nói ra câu trả lời mà bản thân không muốn.
Dương Lỗi mỉm cười nói:
- Yên tâm, còn cứu được.
- Thật sự?
Lâm Lung mừng rỡ không thôi, ngữ khí hết sức kích động:
- Thật có thể cứu tiểu thư nhà ta?
- Tự nhiên là thật rồi, không cần phải lừa ngươi.
Dương Lỗi nói, tuy rằng có thể cứu trợ, bất quá mình lại phải lãng phí một lần tư cách hối đoái, trước kia lãng phí một lần, hiện giờ lại thêm lần nữa, còn phải tiêu hao mấy ức giá trị điểm tích lũy, mình đi vào trong Xạ Điêu nội dung cốt truyện thế giới này cái gì cũng chưa đạt được đã phải bỏ ra, thật sự là phiền muộn không thôi.
- Đinh, người chơi có hối đoái Quang Minh Trị Liệu Phù hay không?
- Hối đoái.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được một tấm Quang Minh Trị Liệu Phù, tiêu hao năm ức giá trị điểm tích lũy.
- Đinh, người chơi còn thừa lại tám lần hối đoái.
Quang Minh Trị Liệu Phù này hiệu quả rất tốt, dùng để cứu Lâm Triều Anh lại vừa vặn phù hợp.
Năm ức giá trị điểm tích lũy cứ như vậy tiêu hao, lại còn tiêu hao một lần tư cách hối đoái, Dương Lỗi cũng cực kỳ bất đắc dĩ.
Dương Lỗi cầm Quang Minh Trị Liệu Phù trong tay, tiếp theo bóp nát phù triện, trong miệng khẽ quát một tiếng:
- Đi.
Hoàng Dung nói.
Dương Lỗi cười cười, quay người ra khỏi phòng, đi tìm Hồng Thất Công cùng Mã Ngọc.
...
- Sao hả? Đạo trưởng, nghĩ thông suốt rồi sao?
Dương Lỗi đi vào trong phòng, liền trông thấy Mã Ngọc và Hồng Thất Công ngồi đối diện nhau.
- Dương công tử, ta rốt cục cũng đợi được ngươi rồi, ngươi khiến ta tìm thật khổ a.
Mã Ngọc trông thấy Dương Lỗi đã đến, liền kêu gọi nhiệt tình, vội vàng đứng lên tiếp.
- Tiểu huynh đệ, Mã Ngọc đã chờ thật lâu rồi, hắn cũng quyết định, đáp ứng trợ giúp ngươi tranh giành thiên hạ.
Hồng Thất Công thấy Dương Lỗi đã đến, vậy cũng đã chứng mình chuyện này hắn đã đồng ý, trong lòng cũng có chút cao hứng, dù sao kéo Toàn Chân giáo xuống nước, cũng nhiều thêm một phần lực lượng.
- Đúng vậy a, Thất công nói không sai, chúng ta đã nghĩ kỹ, Toàn Chân giáo chúng ta toàn lực phụ trợ nghiệp lớn của công tử.
Mã Ngọc đã biết Dương Lỗi có pháp thuật thần kỳ như vậy, coi như mình không đáp ứng trợ giúp hắn, vậy thì hắn khẳng định cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ thống nhất thiên hạ, phải biết rằng, bản thân Mã Ngọc chính là một chưởng giáo Đạo giáo Toàn Chân giáo, đối với đạo thuật, pháp thuật có thể nói là rất hiểu rõ, nhưng chưa bao giờ thấy qua người nào có thể thi triển ra, mà thủ đoạn kia của Dương Lỗi lại là sự thật.
Như thế có thể khẳng định Dương Lỗi cũng không phải một phàm nhân, hơn nữa mình là người cầu đạo, đã có cơ hội thành đạo thì sao lại không bắt lấy chứ? Trải qua một phen thương lượng, mấy vị sư đệ cũng đều đã đồng ý, hơn nữa một khi Dương Lỗi thành tựu nghiệp lớn, Toàn Chân giáo của mình liền có khả năng sẽ trở thành quốc giáo, đối với Đạo giáo, đối với Toàn Chân giáo cực kỳ có lợi, chuyện này cớ sao lại không làm chứ?
- Tốt, chúng ta đợi chính là những lời này, nơi này có một ít đan dược, còn có một chút phù triện, những thứ này rất có ích cho các ngươi đấy.
Dương Lỗi cũng không keo kiệt, lấy ra một ít đan dược, còn có một chút phù triện, những phù triện này đều là Vân Vũ Phù, Phong Lôi Phù đơn giản, đương nhiên còn có một ít Khôi Phục Phù đơn giản.
Dù sao những vật này chính là công cụ duy nhất có thể lung lạc bọn hắn, đối với Toàn Chân giáo, đối với tính cách bảy tên đồ đệ lỗ mũi trâu Toàn Chân thất tử của Vương Trùng Dương này Dương Lỗi rất rõ ràng, thứ có thể lung lạc được bọn hắn không nhiều lắm, tiền tài, mỹ nữ tự nhiên không được, như vậy cũng chỉ có thanh danh và võ công gì đó thôi, đương nhiên Tiên đạo Phiêu Miểu hư vô cũng là một trong số đó.
- Chuyện cụ thể, ta cũng đã nói đại khái qua với Thất công, Toàn Chân giáo các ngươi thanh danh vang dội bên ngoài, ta muốn các ngươi giúp ta liên hệ một ít danh môn chính phái, ta nghĩ chuyện đó không khó gì chứ?
Dương Lỗi nhìn Mã Ngọc.