Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 484 : Lên Thiếu Lâm Tự (1)

Ngày đăng: 00:16 21/04/20


- Chúa Công, ngươi... ngươi nói là sự thật? Không có lừa gạt thuộc hạ? Sư Phụ ta Vương Trùng Dương thật sự vẫn tại nhân thế sao?



Mã Ngọc run rẩy nói.



- Vẫn còn, xác thực ở trong Đại Tống hoàng cung, bất quá ngươi cũng không có cần thiết đi tìm hắn, chờ thời cơ đến, các ngươi sẽ gặp Sư Phụ mình, bất quá chuyện này, ngươi tốt nhất là trước tiên bảo thủ bí mật, ta sớm muộn sẽ tấn công hoàng cung Đại Tống, mà đến lúc đó có sự giúp đỡ của hắn, muốn đánh hạ Đại Tống hoàng cung liền dễ dàng hơn nhiều.



Dương Lỗi nói tiếp.



- Ngươi chỉ cần biết rằng Sư Phụ ngươi Vương Trùng Dương còn sống là được. Bất quá ngươi có thể đi tìm Chu Bá Thông, đi Tương Dương, trợ giúp hắn cùng Thất Công cướp đoạt quyền vị.



- Vâng, Chúa Công.



Trong lòng Mã Ngọc tuy kích động, nhưng dù sao cũng là Chưởng Giáo Toàn Chân Giáo, rất nhanh cũng bình phục xuống, đối Dương Lỗi cung kính gật đầu.



- Được rồi, ta còn có chuyện muốn đi Cổ Mộ một chuyến, liền không đi gặp những người khác.



Dương Lỗi nói xong, liền ra gian nhà, đi tới phòng trọ, mang theo Tạ Đạo Thanh cùng hai thị nữ, tiến vào phía sau núi Toàn Chân Giáo, đi vào bên trong Cổ Mộ.



- Anh tỷ, ta đã đến rồi.



Dương Lỗi bước vào cửa Cổ Mộ liền hô.



- Ngươi... là hắn, ngươi đã đến rồi?



Nhìn thấy Dương Lỗi xuất hiện, trong lòng Lý Mạc Sầu loé lên một tia vui mừng.



Dương Lỗi nhìn Lý Mạc Sầu, lúc này Lý Mạc Sầu còn không phải là Xích Luyện Tiên Tử kia, xem ra, là đơn thuần như vậy, bất quá có đôi khi vẫn còn có chút tiểu tính khí, nói thật, Dương Lỗi rất yêu thích tính cách nàng như vậy.



- Ân, ta đã đến rồi, ngươi vẫn khỏe chứ? Đúng rồi, sư phụ của ngươi còn có sư tổ đâu?



Dương Lỗi nhìn nàng nói.



- Các nàng đang tu luyện.



Khi Lý Mạc Sầu thấy được tam nữ phía sau Dương Lỗi, trên mặt hơi có chút không thích, nói.



- Các nàng là ai vậy?
- Ngươi nhìn thấy hắn, đem đồ vật cho hắn?



Lâm Triều Anh cũng không hề có chấn động gì quá to lớn, qua nhiều năm như vậy, Lâm Triều Anh từ lâu đã đem Vương Trùng Dương buông xuống, ở một khắc Dương Lỗi cứu sống nàng kia, nàng rốt cục nghĩ rõ ràng, mình đối Vương Trùng Dương đúng là ái tình sao? Không phải, đây không phải là ái tình, không có loại cảm giác động lòng kia, không có cảm giác kỳ dị như ở một sát na Dương Lỗi cứu sống mình kia, đó là một loại cảm giác tim đập thình thịch.



Dương Lỗi gật đầu.



Lâm Triều Anh nhờ mình mang đồ vật cho Vương Trùng Dương, xác thực là cho Vương Trùng Dương rồi, mà khi Vương Trùng Dương nhận được, lại thở dài, bất quá sau khi hắn biết Lâm Triều Anh bị Dương Lỗi cứu sống, trong lòng vẫn là rất cao hứng.



- Cho hắn rồi, ngươi yên tâm.



Dương Lỗi nói:



- Lần này đến, ta là có chuyện muốn ngươi hỗ trợ.



- Chuyện gì, ngươi nói là được, chỉ cần ta có thể làm, nhất định giúp ngươi.



Lâm Triều Anh nghe Dương Lỗi nói có chuyện cần mình hỗ trợ, trong lòng tự nhiên vui vẻ, rất tùy ý nói.



- Kỳ thực cũng không phải là đại sự gì, chính là phiền phức ngươi giúp ta chiếu cố nàng một chút.



Dương Lỗi chỉ vào Tạ Đạo Thanh.



- Vị cô nương này là?



Nhìn Tạ Đạo Thanh, Lâm Triều Anh loé lên một tia dị dạng, ngữ khí có chút u oán nhìn hắn nói.



- Xem ta.



Dương Lỗi mới nhớ tới, mình vẫn không có giới thiệu a, nhân tiện nói:



- Anh tỷ, đây là Tạ Đạo Thanh. Thanh nhi, đây là người sáng lập phái Cổ Mộ, ngươi gọi nàng Anh tỷ là được rồi.



- Anh tỷ.



Tạ Đạo Thanh nghe vậy vội vàng tiến lên một bước.