Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 817 : Cự thú
Ngày đăng: 00:19 21/04/20
- Ta cũng cảm thấy, tầng thứ chín vốn là trình tự ngũ khí triều nguyên, khi ta xông vào Thí Luyện động tiến vào tầng thứ năm cũng không có chuyện như vậy, ta nghĩ là do sư tôn bố trí thí luyện đặc thù cho chúng ta, cho nên chúng ta nên cẩn thận một chút, đừng để sư tôn thất vọng.
Tô Anh gật đầu nói.
- Được.
Nhìn thảo nguyên bình tĩnh trước mặt, không trung trong sáng, Dương Lỗi thoáng cau mày.
Nơi này thập phần bình tĩnh, nhưng không khí lại ngày càng áp lực.
- Trước kia khi cần thông qua một tầng này, là đánh chết thảo nguyên lang sư vương, đó là yêu thú lục đạo luân hồi đỉnh phong, hơn nữa bên cạnh còn có mấy ngàn thảo nguyên lang sư, cho nên mặc dù là võ giả cảnh giới ngũ khí triều nguyên đỉnh thậm chí là võ giả lục đạo luân hồi cũng rất ít thông qua, nhưng lần này trên thảo nguyên không có thảo nguyên lang sư, cho nên chỉ sợ chúng ta có phiền toái, không biết sư tôn cấp khảo nghiệm cho chúng ta là gì, nhưng ta nghĩ hẳn không dễ dàng như vậy.
Tô Anh nhìn bình nguyên vô tận xa xa nói.
Oanh long, oanh long…
Một trận tiếng vang mãnh liệt từ xa truyền đến, trên thảo nguyên bình tĩnh nháy mắt xuất hiện bụi mù, kéo theo đuôi thật dài, nháy mắt bao phủ cả tầm mắt.
Nhìn thấy tình huống này Dương Lỗi kinh hãi, chỉ sợ phiền toái, có thể làm ra động tĩnh lớn như thế khẳng định không bình thường.
Mở ra Chân Thực Ưng Nhãn.
Xa xa từng bầy thảo nguyên lang sư đang chạy như điên, số lượng đông đúc, chừng hơn mười vạn, hơn nữa nhìn vẻ mặt đều đang hoảng sợ, giống như đang liều mạng lẩn trốn.
Hơn nữa không chỉ có thảo nguyên lang sư, còn có động vật cùng yêu thú khác.
Mặt đất dưới chân không ngừng chấn động, giống như bị động đất.
- Đi!
Dương Lỗi nhìn thấy tình huống này, biết không phải đối thủ, cho nên nhất định cần chuẩn bị sẵn sàng, nghĩ kỹ đối sách mới được, nếu trực tiếp đối chiến quả thật không khác gì tìm chết. Mặc dù nói bị đánh chết ở đây chỉ xem như thí luyện thất bại, bị đánh ra ngoài Thí Luyện động mà thôi, nhưng hắn cũng không phải người dễ dàng nhận thua, hơn nữa ngay cả tầng thứ chín cũng bị cản trở, thật sự là quá mất mặt.
Dương Lỗi dùng hết tốc độ tiến về phía trước, phương hướng trái ngược với đàn yêu thú.
Rất nhanh hắn đã bỏ rơi hơn mười vạn yêu thú, thẳng tới khi không còn thấy bóng dáng hắn mới ngừng lại, hạ xuống đất buông Tô Anh, thở ra một hơi thật dài nuốt vào một viên đan dược, khôi phục chân khí cùng tinh thần lực tiêu hao.
- Sư đệ, ngươi không sao chứ?
Nhìn thấy bộ dạng mỏi mệt của hắn, Tô Anh quan tâm hỏi.
- Không có việc gì, ta không sao, sư tỷ không cần quá lo lắng, chẳng qua tiêu hao một chút mà thôi, khôi phục thì vô sự.
Dương Lỗi lắc đầu nói.
Mười phút sau hắn đã hồi phục lại.
Nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của Tô Anh, hắn nói:
- Sư tỷ, ta nghĩ mục tiêu lần này của chúng ta chính là con cự thú kia, đó là một đầu Thị Huyết Lão, thực lực không tầm thường, chỉ sợ đã là huyền tiên, cho dù không đến cũng không kém hơn bao nhiêu, cho nên lần này muốn đối phó nó sẽ không phải là chuyện dễ dàng.
- Vậy…chúng ta nên làm gì bây giờ?
Nghe được lời của Dương Lỗi, Tô Anh có chút luống cuống.