Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 837 : Lại Có Phiền Toái

Ngày đăng: 00:19 21/04/20


Nhưng cho dù chỉ đạt tới tầng thứ hai, Dương Lỗi cũng cảm giác được Bất Tử Kim Thân Quyết cường hãn, nếu có thể chân chính học được, nhất định uy lực vô cùng.



- Oành…



Lúc này một tiếng vang thật lớn làm hắn tỉnh lại, cách đó không xa xuất hiện một hố lớn, còn lớn hơn lúc trước.



Từ xa nhìn lại cự mãng bị thương nghiêm trọng, mặc dù nhìn cự thú đỡ hơn nó, nhưng thương thế cũng không nhẹ, hơn nữa lúc này nó đang thở dốc, máu tươi biến thành màu đen, rõ ràng là đã trúng độc, là độc dược mà Dương Lỗi luyện chế.



Lưỡng bại câu thương, không sai, đây là kết quả lưỡng bại câu thương.



Thị Huyết Lão cự thú cường hãn như vậy, mặc dù bị trúng độc nhưng vẫn đánh trọng thương hoàng kim cự mãng, còn có thể áp chế, thật lợi hại.



Lúc này đối với Dương Lỗi mà nói thời cơ đã tới, bởi vì cự thú lẫn cự mãng đều tiến nhập vào bên trong trận pháp của hắn.



- Khởi động trận pháp!



Dương Lỗi khẽ quát một tiếng, trong tay sáng lên một đạo bạch quang.



Tiếp theo cả đại trận sáng lên, một trận hắc quang đem cự thú cùng cự mãng bao phủ.



Giờ phút này cự thú cảm thấy tình huống không đúng, cảm giác được một cỗ nguy hiểm mãnh liệt, cỗ nguy hiểm này càng mãnh liệt hơn bao giờ hết.



- Hống…



Cự thú gầm rú một tiếng, đứng thẳng người, hướng chỗ Dương Lỗi đánh tới, lúc này nó phát hiện nguyên lai kẻ nguy hiểm nhất lại là một nhân loại nho nhỏ trước mắt mà thôi.



Nhưng tới thời điểm này có biết thì đã quá muộn, trận pháp đã khởi động, một khi Vạn Trùng Thị Huyết đại trận khởi động, Thị Huyết Trùng trong trận sẽ hoàn toàn thả ra.



Nhất thời một mảnh Thị Huyết Trùng đông nghìn nghịt ong ong bay thẳng tới chỗ cự thú cùng cự mãng.



- Không, không, tiểu đệ của ta còn ở bên trong, ngươi không thể như vậy.



Thấy một màn này, hoàng kim trư mặc kệ, lớn tiếng hô, nó cũng không muốn cự mãng chết, bởi vì nó ký kết khế ước cộng sinh cùng tên kia, một khi cự mãng chết đi nó cũng không sống được.



Dương Lỗi nở nụ cười, nói:



- Tiểu Trư, ngươi không cần lo lắng, ta có chừng mực.



- Ngươi…ngươi là ma quỷ, ngươi…



- Ngươi cái gì ngươi? Tiếp tục kêu ta cũng đem ngươi ném vào đi, máu của ngươi sẽ làm Thị Huyết Trùng càng thêm ưa thích.
- Chúng ta làm sao bây giờ?



Tô Anh nhìn cự thú, lo lắng hỏi.



- Làm sao bây giờ, để cho ta suy nghĩ.



Dương Lỗi không muốn sử dụng Thú Hồn Phù, hắn muốn lưu trữ sử dụng sau này.



Đúng rồi, ánh mắt hắn chợt sáng ngời, nhìn hai người nói:



- Ẩn Thân Phù, bây giờ chúng ta có thể sử dụng Ẩn Thân Phù.



Ẩn Thân Phù là pháp bảo bỏ chạy tốt nhất hiện tại.



- Nhanh lên, các ngươi thi triển Ẩn Thân Phù trước tiên, ta dẫn dụ tên kia rời đi trước.



Dương Lỗi nói.



- Không được, không được, chúng ta cùng đi.



Tô Anh nghe vậy lắc đầu nói.



- Sư tỷ, ngươi phải tin tưởng ta, nếu ta không dẫn dụ tên kia rời đi, một khi chúng ta biến mất nó sẽ điên cuồng công kích khu vực này, đến lúc đó hiệu quả Ẩn Thân Phù biến mất, cho nên phải có người đi dẫn dụ tên kia, như vậy mới có thể đạt được hiệu quả.



Dương Lỗi giải thích.



- Vậy để cho ta đi.



Tô Anh nói.



- Không, không được.



Nói đùa sao, cho Tô Anh đi chẳng khác gì chịu chết.



- Để ta đi đi.



Khúc Kỳ lên tiếng:



- Các ngươi còn trẻ, mà ta là linh hồn, nó muốn đối phó ta không dễ dàng như vậy.