Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 997 : Đột phá vào phong ấn
Ngày đăng: 00:20 21/04/20
- Ta biết, những điều này ta cũng biết. Bởi vì huyết mạch của ngươi còn chưa được kích phát, thể chất đặc thù còn không có hé lộ ra. Cho nên, ngươi không tiếp thu được lợi ích lực lượng và cường đại của huyết mạch và thể chất. Nếu như là lúc trước kia đã được kích động ra, chỉ sợ thực lực của ngươi hiện tại cũng không dừng lại ở cấp bậc này .
Bạch Tố Trinh mỉm cười nói.
- Không, tiền bối, ngài đừng nhiều lời. Ta biết, trong đó vẫn có nguy hiểm rất lớn. Trước khi không có tuyệt đối nắm chắc, ta sẽ không đồng ý.
Dương Lỗi lắc đầu, Pháp Hải mặc dù lừa gạt chính mình, lợi dụng chính mình. Nhưng Dương Lỗi rõ ràng cảm giác được, Pháp Hải tuyệt đối không dám làm gì đối với chính mình, cho nên Dương Lỗi cũng không phải đặc biệt lo lắng. Mặc dù bị nhốt ở đây, nhưng hiện tại chính mình ít nhất cũng không có nguy hiểm tánh mạng.
Nhưng nếu như nghe theo lời Bạch Tố Trinh đã nói, rồi cùng làm như vậy đối với chính mình thì chuyện kia có thể sẽ không giống .
- Không đáp ứng thì cũng đã muộn. Ngươi không đáp ứng thì cũng phải đồng ý.
Bạch Tố Trinh vung mạnh tay lên. Một cỗ lực hút sinh ra từ trong tay Bạch Tố Trinh, trong nháy mắt liền kéo Dương Lỗi đến trước người nàng .
- Ngươi muốn làm gì?
Dương Lỗi bị nàng dọa đến hoảng sợ, lại hô
- Không được xằng bậy a?
Dương Lỗi giật mình phát hiện, mặc dù thân thể của mình dũng mãnh, nhưng ở trước mặt Bạch Tố Trinh thì căn bản là như con kiến hôi. Bạch Tố Trinh này không phải có tu vi bị áp chế sao? Tại sao chính mình hiện tại ở trong tay nàng lại cũng không có ngay cả lực để đánh lại.
Thế này... thế này cũng hơi thái quá một chút. Nếu như nói tu vi của Bạch Tố Trinh đang giữ ở trạng thái đỉnh cao thì đúng là có thể tha thứ. Nhưng vấn đề là, hiện tại Bạch Tố Trinh có tu vi bị áp chế, vẫn còn bị chín viên Phong Linh Thạch kia phong ấn .
- Yên tâm, ta sẽ không làm gì bất lợi đối với ngươi, làm như vậy đối với ngươi lẫn ta đều mới có lợi.
Bạch Tố Trinh nói.
- Lợi ích gì, ta không cần, ta không muốn. Tiền bối, xin ngài liền thương xót, thả ta ra được chăng ?
Lúc này âm thanh của Bạch Tố Tố lại truyền tới lần nữa vào trong đầu Dương Lỗi .
Lần này tựa hồ không phải ảo giác, thật sự là Tố Tố đang nói chuyện với chính mình.
Dương Lỗi lấy lại tinh thần, rồi hỏi han với vẻ cực kì quan tâm:
- Tố Tố, hiện tại ngươi thấy thế nào ?
- Thiếu gia, không cần lo lắng cho ta, ta muốn bắt đầu dung hợp cùng bản thể.
Bạch Tố Tố nói
- Sau này ta chính là Bạch Tố Trinh, Bạch Tố Trinh chính là ta.
- A... Kia... Vậy ngươi.. .
- Thiếu gia không phải lo lắng, mặc dù dung hợp với bản thể, nhưng Tố Tố vẫn là người của thiếu gia .
Bạch Tố Tố lại nói.
- Tố Tố, ngươi... Ngươi không phải đã bị phong ấn sao? Làm thế nào, không đúng, ngươi là tiền bối Bạch Tố Trinh?
Dương Lỗi cảm giác có hơi không thích hợp nên vội nói.
- Ta là Bạch Tố Trinh, nhưng ta cũng là Bạch Tố Tố. Dẫu rằng thân thể Bạch Tố Tố vẫn còn trong phong ấn, nhưng linh hồn đã xuất ra. Chúng ta lập tức sẽ dung hợp. Đến lúc đó, ta là Bạch Tố Tố mà cũng lại là Bạch Tố Trinh.
Bạch Tố Trinh cười nói.