Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 1059 : Chiến, Phúc Hải Ấn Ra
Ngày đăng: 00:21 21/04/20
Dương Lỗi trông thấy tình huống này, trong nội tâm hoảng sợ, ma khí này lại khủng bố như thế, không nghĩ tới mình đã đánh giá thấp tên này rồi, càng không nghĩ đến, tên này rõ ràng che dấu đủ sâu, biểu hiện ra như một đại năng Phật giáo, nhưng trên thực tế lại là một tên Đại Ma Đầu, ma khí này không biết đã tu luyện bao nhiêu năm rồi, thực lực thâm hậu như thế nhưng nhiều năm như vậy lại không bị phát hiện? Cái này cũng quá không đúng đi, chẳng lẽ Thiếu Lâm Tự căn bản chính là một đại bản doanh của ma đầu sao?
Trong nháy mắt, ma khí ngập trời, Ma Long kinh khủng kia đã đi tới trước mặt Dương Lỗi.
- Phật quang phổ chiếu.
Dương Lỗi biết rõ đối phó ma khí này, công pháp Phật môn ngược lại không tệ, hơn nữa trước kia Dương Lỗi từng đạt được một bộ Phật gia kinh điển, trong đó có một chiêu chính là phật quang phổ chiếu, môn công pháp này Dương Lỗi không dùng được nhiều lắm, bất quá cũng đã học xong.
Phật Quang đầy trời từ trên người Dương Lỗi tán phát ra, cả người giống như một Phật tổ, Phật Quang chiếu sáng toàn bộ đại địa, ma khí kia sau khi gặp phải Phật Quang lại không tan thành mây khói giống như Dương Lỗi đoán trước, ngược lại càng được tăng cường, Ma Long kia gặp phải Phật Quang rõ ràng như gặp phải thức ăn ngon nào đó vậy, mở ra miệng rộng, vù vù vài cái liền hút tất cả Phật Quang vào trong miệng.
- Tại sao có thể như vậy?
Dương Lỗi trông thấy tình huống này, lập tức có chút há hốc mồm, như thế nào cũng thật không ngờ, một chiêu vốn cho rằng có tính khả thi nhất, nhưng lại không có chút tác dụng nào, chẳng những ngay cả một chút hiệu quả cũng không có, ngược lại còn khiến cho chiêu thức của đối phương trở nên cường đại hơn trước.
- Ha ha, tiểu súc sanh, ngươi rõ ràng vọng tưởng muốn dùng công pháp Phật môn để đối phó bổn tọa, chẳng lẽ không biết bổn tọa tu luyện chính là công pháp Phật môn sao? Ngươi... Chết chắc rồi.
Thấy Dương Lỗi rõ ràng sử dụng công pháp Phật môn để đối phó mình, Vô Hoa không khỏi càn rỡ cười nói:
- Vốn ta còn có thể tha cho ngươi một mạng, đáng tiếc, ngươi lại không biết quý trọng, hôm nay ngươi chỉ có một con đường chết thôi.
Nhất là ấn pháp này đối với vận dụng thế dĩ nhiên đã đạt đến một trình độ đỉnh cấp, đối với một tồn tại đã đạt đến Đại La Kim Tiên đỉnh phong, nửa bước Chuẩn Thánh như Vô Hoa thì bao nhiêu tiên nguyên lực đã không còn là nhân tố mấu chốt giành thắng lợi nữa, mà hơn nhau ở vận dụng đối với pháp tắc chi lực, vận dụng đối với thế.
Rất hiển nhiên, một chiêu Dương Lỗi vừa thi triển đối với vận dụng thế đã đạt đến một tình trạng rất mạnh, tăng thêm còn dẫn động pháp tắc chi lực, như vậy nếu tu luyện ấn pháp này đến cực hạn, thì khẳng định sẽ vô cùng cường hãn.
Mặc dù mình không cách nào tu luyện, nhưng mình có thể tham khảo, lợi dụng nó để lĩnh ngộ pháp tắc chi lực, cho nên, lúc Vô Hoa trông thấy Dương Lỗi thi triển ra một chiêu như vậy liền trở nên cực kỳ kích động.
- Này lão bất tử lão súc sinh, rõ ràng còn muốn ấn pháp này của ta, thật đúng là mơ mộng hão huyền, cái gì tha ta một mạng chứ, ha ha, buồn cười ah, thật sự là buồn cười, mạng của ta ngay chỗ này, ấn pháp cũng trong tay ta, thậm chí toàn bộ không gian vị diện cũng là của ta, đó đều là thứ ngươi muốn cả, lão bất tử, nếu muốn, rất dễ dàng, chỉ cần ngươi có thể giết ta, vậy thì tất cả sẽ thuộc về ngươi rồi, nhưng mà lão bất tử lão súc sinh, ngươi có năng lực kia sao? Nếu như chỉ có trình độ như vậy thì ngươi nên chết tâm là được rồi.
Dương Lỗi không thèm để ý, nhìn Vô Hoa, cười nhạo nói.
- Hừ, xem thử ngươi có thể ngăn cản bao nhiêu lần
Vô Hoa bị Dương Lỗi trào phúng một phen, lần nữa khơi dậy lửa giận, chắp tay trước ngực nói:
- Tiểu súc sanh, ngươi đây là đang muốn chết, ma diễm ngập trời.
Vừa mới nói xong, song chưởng Vô Hoa đã dấy lên một đạo hỏa diễm màu xanh đen, nó nhảy nhảy lên, một cổ khí tức sâm lãnh lập tức bao phủ toàn bộ không gian, chỉ thấy hai tay Vô Hoa không ngừng vờn quanh, không ngừng đánh ra, hai đạo hỏa diễm màu xanh đen kia lập tức hóa thành biển lửa ngập trời, thiêu đốt trọn phạm vi trăm mét, tốc độ kinh người, thoáng cái đã bao vây Dương Lỗi vào trong đó.