[Dịch] Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 1034 : Không nên quá phận.
Ngày đăng: 03:35 16/09/19
- Ah...
- Không tốt, Truyền Tống Thạch rõ ràng đã thất bại.
Lâm Tam Chân sắc mặt đại biến.
- Là chuyện gì xảy ra?
Hổ Tam Bưu vội quát, vào thời khắc mấu chốt rõ ràng xuất hiện vấn đề, cái này bảo Hổ Tam Bưu sao không phẫn nộ cho được, đây chính là vấn đề quan hệ đến mạng nhỏ của mình, không thể có chút qua loa, một khi bị đuổi kịp, vậy thì mạng nhỏ phải tiêu đời rồi:
- Nhanh lên, nhanh lên nữa, chúng ta tuyệt không thể trì hoãn.
- Không được, Hổ ca, chúng ta phiền toái, Truyền Tống Thạch căn bản không cách nào truyền tống được.
Lâm Tam Chân vẻ mặt vội vàng xao động, trong lòng bàn tay cũng đổ đầy mồ hôi, gấp đến độ không biết làm sao.
- Tại sao có thể như vậy?
Hổ Tam Bưu cũng gấp:
- Truyền Tống Thạch đã xảy ra vấn đề?
- Không biết, bất quá Truyền Tống Thạch một mực ở trong tay ta, chưa bao giờ sử dụng qua, làm sao có thể xảy ra vấn đề?
Lâm Tam Chân cũng không hiểu ra sao, Truyền Tống Thạch này trước đây vẫn rất tốt, sao giờ lại xảy ra vấn đề được.
- Vậy đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
- Không biết, Truyền Tống Thạch không có vấn đề.
Lâm Tam Chân bỗng nhiên sắc mặt khẽ biến:
- Chẳng lẽ... Chẳng lẽ...
- Chẳng lẽ cái gì? Ngươi nói xem.
- Hổ ca, chúng ta có lẽ thật sự xong đời rồi, hắn... Quá cường đại.
Lâm Tam Chân lúc này đã hoàn toàn buông tay, Truyền Tống Thạch rơi trên mặt đất.
- Không... Tuyệt đói không, không thể buông tha như vậy được.
Hổ Tam Bưu chộp lấy Truyền Tống Thạch trên mặt đất, trán nổi gân xanh, quát hô:
- Mở cho ta, mở cho ta.
"Răng rắc" một tiếng, Truyền Tống Thạch không chịu nổi lực đạo cường đại của Hổ Tam Bưu, thoáng cái vỡ vụn thành cặn bã.
- Tại sao lại như vậy? Ngươi... Có phải ngươi đã nhầm Truyền Tống Thạch rồi không?
Hổ Tam Bưu thấy Truyền Tống Thạch trong tay rõ ràng vỡ vụn, cũng không thành công liền nhìn Lâm Tam Chân ở bên hung ác nói.
- Hổ ca, ngươi cho rằng ta lại là hạng người như vậy sao? Huynh đệ chúng ta quan hệ thế nào, chẳng lẽ chính ngươi còn không rõ ràng sao?
Lâm Tam Chân nhìn đại ca mình, cười khổ nói, hắn cũng không trách hắn, dù sao lần này chuyện thành ra thế này dù thế nào cũng không tưởng nổi, đối phương quá cường đại, cường đại đến khó có thể tưởng tượng, vốn tin tưởng tràn đầy, lại không nghĩ rằng kết quả lại tàn khốc như thế, chênh lệch lại lớn như thế.
- Đi, chúng ta đi.
Hổ Tam Bưu cũng là một nhân vật, thoáng cái đã lấy lại tinh thần, quay người lại chạy như điên về phương xa, tốc độ tăng lên tới cực hạn. Lâm Tam Chân cũng không yếu thế, nhanh chóng đuổi kịp. Tốc độ chạy trối chết của hai người ngược lại thuộc hàng nhất lưu, mặc dù không có Truyền Tống Thạch kia, tốc độ cũng nhanh đến kinh người.
Đáng tiếc, bọn hắn nhanh, nhưng Dương Lỗi còn nhanh hơn.
Đối với hai đầu Thần Thú Phi Hổ, Dương Lỗi căn bản không để hai gia hỏa kia vào mắt, đương nhiên, nếu quả thật bị ngăn đón thì cũng là một chuyện phiền toái, mình lại không có ý định sử dụng Thiên Đao Nhị Thức, cũng không muốn chậm trễ thời gian, cho nên, Dương Lỗi lấy ra hai quả phù triện, chính là Định Thân Phù.
Cho hai đầu súc sinh kia mỗi đầu một quả.
Lập tức đã định chúng ở tại chỗ, tuy rằng thời gian không phải quá dài, nhưng chỉ cần một lượt hô hấp là mình đã có thể bỏ xa hai đầu súc sinh này, đuổi theo hai người Hổ Tam Bưu căn bản không phải vấn đề gì, hơn nữa, vô luận như thế nào, hai người này chỉ cần không rời khỏi Mộng Huyễn Thế Giới, vậy thì mình liền có thể đơn giản tìm được bọn hắn, bất quá Dương Lỗi cũng không định quá lãng phí thời gian, lãng phí tinh lực cho nên, mới định trong thời gian ngắn nhất giải quyết bọn chúng đi.
Chỉ chốc lát sau khi Dương Lỗi lướt qua hai đầu Phi Hổ, Dương Lỗi đã thấy được thân ảnh của Hổ Tam Bưu và Lâm Tam Chân rồi, hai tên này cũng cảm thấy được sự tồn tại của Dương Lỗi, trong nội tâm khiếp sợ không thôi, không nghĩ tới hai đầu Thần Thú Phi Hổ mà mình nuôi dưỡng rõ ràng không dùng được như vậy, ngăn cản một chút cũng không thể, cái này khiến hai người Hổ Tam Bưu và Lâm Tam Chân sợ tới mức thiếu chút nữa mất hồn.
- Không tốt, hắn đuổi theo tới, hai súc sinh kia cũng thật là, một chút hữu dụng cũng không có.
Dưới nguy cơ tánh mạng, Hổ Tam Bưu và Lâm Tam Chân đều dùng ra tất cả vốn liếng, tốc độ trước kia vốn đã đạt đến cực hạn, nhưng lần này rõ ràng lại tăng thêm vài phần.
- Lợi hại, dưới tình huống như vậy rõ ràng còn có thể gia tốc, ta còn tưởng rằng các ngươi đã đạt đến cực hạn rồi chứ.
Dương Lỗi lúc này dùng ra Thuấn Gian Di Động, đi tới trước mặt hai người, khoảng cách ngắn như vậy, kỳ thật Dương Lỗi hoàn toàn không cần phải sử dụng Thuấn Gian Di Động làm gì.
Hai người Hổ Tam Bưu và Lâm Tam Chân nhìn thấy Dương Lỗi rõ ràng trong nháy mắt đã đứng trước mặt hai người mình liên sợ hãi kêu lên một tiếng, vội dừng lại.
Sau khi dừng lại, hai người nhìn nhau, lúc này hai người đều hiểu rõ, lúc này muốn đào thoát, khẳng định là không thể nào, hơn nữa bất luận lòng may mắn nào cũng không tồn tại, thoát đi đã là chuyện xa vời, như vậy cũng chỉ có thể đối mặt thôi, hai người còn có một lá bài tẩy lớn nhất, đó chính là Hợp Thể, hai người một khi thành lập trạng thái Hợp Thể thực lực sẽ tăng lên gấp mấy lần, vượt xa cảnh giới hai người hiện giờ, thực lực đó cũng không phải chỉ đơn giản là một cộng một như vậy.
- Ngươi đến cùng muốn thế nào?
Hổ Tam Bưu nhìn Dương Lỗi nói.
- Ta muốn muốn thế nào?
Dương Lỗi nở nụ cười, nhìn tên này, nói:
- Ta không muốn thế nào cả, ngươi không là muốn Linh Bảo của ta sao, ta đưa tới cho ngươi, nhưng ngươi lại cứ vậy rời đi, như thế không tốt lắm đâu?
- Ngươi đừng nên quá kiêu ngạo, cùng lắm thì chúng ta cá chết lưới rách.
Hổ Tam Bưu nào từng chịu vũ nhục như vậy, cho tới bây giờ đều là mình đối đãi với người khác như vậy, nhưng hiện giờ rõ ràng bị Dương Lỗi mang ra trêu đùa, khinh miệt, hành vi đó đã đốt lên lửa giận trong lòng Hổ Tam Bưu.
- Hung hăng càn quấy? Ha ha, ta rất hung hăng càn quấy sao? Tựa hồ so ra còn kém ngươi lúc đầu mà, hơn nữa, ta coi như là hung hăng càn quấy thì đã sao? Ngươi có thể làm khó dễ được ta sao? Cá chết lưới rách, hừ, đây là trò cười lớn nhất mà ta nghe được đấy, chỉ bằng các ngươi cũng muốn cá chết lưới rách với ta sao? Còn chưa đủ tư cách!
Dương Lỗi khinh miệt cười cười, không chút nào để hai người trong mắt, phảng phất như đối đãi với hai cỗ thi thể vậy.
- Thánh Sứ đại nhân, chúng ta không oán không cừu, Sâm La Điện đã giao trả lại cho ngươi rồi, ngươi chẳng lẽ còn thấy chưa đủ? Ngươi còn muốn chúng ta làm sao đây?
Lâm Tam Chân hiểu rất rõ tính cách Hổ Tam Bưu thế nào, liền vội kéo hắn lai.
- Các ngươi xem như là phản đồ của Sâm La Điện, đối với phản đồ, Sâm La Điện xử lý như thế nào, chắc hẳn các ngươi rõ ràng đi? Yêu cầu của ta cũng không cao, các ngươi tự phế tu vị, ta sẽ tha các ngươi một mạng.
Dương Lỗi hai tay chắp sau lưng, đứng trên ngọn cây, ngữ khí phong khinh vân đạm nói.