[Dịch] Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 310 : Chiến thắng. (1)

Ngày đăng: 03:29 16/09/19

Thiên Vương Hổ này nói, thật ra khiến Dương Lỗi hơi sững sờ, nhưng rất nhanh liền hiểu ngọn nguồn ở trong đó, Thiên Vương Hổ này nguyên lai là kiêng kị lão tửu quỷ. Bất quá Dương Lỗi cũng không ngốc, tự nhiên sẽ không giải thích nhiều như vậy, mà chỉ nói: - Có thể làm được hay không, thử xem chẳng phải sẽ biết rồi hả? - Tốt, ta ngược lại muốn nhìn, ngươi có năng lực gì, rõ ràng kiêu ngạo như vậy. Thiên Vương Hổ quát. Dương Lỗi tròng mắt hơi híp, một đạo hàn quang hiện lên, trong tay phải lập tức xuất hiện một tấm phù triện, Định Thân Phù, không sai là Định Thân Phù, hơn nữa là Định Thân Phù tốt nhất trong tay Dương Lỗi, đây là Dương Lỗi ở ba ngày trước chế tác, Định Thân Phù này so với chút ít trước kia muốn xịn nhiều lắm, đây là phù triện duy nhất của Dương Lỗi có thể định trụ Vũ Thần Đại viên mãn cảnh giới cao thủ một giây đồng hồ. Mặc dù chỉ là một giây đồng hồ, nhưng cái phù triện này là Dương Lỗi sau khi đã làm ra mấy trăm tấm mới đạt được đấy. Định trụ Thiên Vương Hổ một giây đồng hồ, có thể đưa hắn ra lôi đài. Bên tay phải cầm ra Định Thân Phù, đồng thời tay trái lấy ra Hủ Thực tạp, tự nhiên là trước sử dụng Hủ Thực tạp, lập tức đem vòng phòng hộ trận pháp cách Thiên Vương Hổ không xa hòa tan một lỗ hổng. Hòa tan hoàn thành, ngay sau đó Dương Lỗi liền bóp nát Định Thân Phù. - Định Thân Phù, định cho ta! Định Thân Phù bị bóp nát, hóa thành một đạo hào quang vô hình, định trụ Thiên Vương Hổ. Ở một sát na bị định trụ kia, trong nội tâm Thiên Vương Hổ hồi hộp không thôi, mình rõ ràng không thể nhúc nhích rồi, vô luận giãy dụa như thế nào cũng không được, hắn như thế nào không sợ hãi, chẳng lẽ là vị cường giả kia động thủ? Mà lúc này Dương Lỗi đã lấy ra Phong Ẩn Đao của mình, hai tay nắm chặt chuôi đao, trước đây Dương Lỗi đã ăn vào một quả Đại Lực Kim Cương hoàn, thực lực ở trong thời gian ngắn gia tăng gấp hai mươi lần. - Thiên Đao nhất thức, phá cho ta. Một đao kia Dương Lỗi không có do dự chút nào, chân khí toàn thân quán chú thân đao, một đạo ánh đao cự đại phóng lên trời, hướng phía Thiên Vương Hổ chém xuống dưới. - Pháp tắc? Đáng chết. Thiên Vương Hổ nhìn xem một đao kia trong nội tâm một hồi hồi hộp, hắn là tinh tường nhớ rõ, lúc trước Quán Trư là chết ở dưới đao này, hôm nay hắn rõ ràng dùng một đao kia đối phó mình, hơn nữa hiện tại mình căn bản là không nhúc nhích được, đây là địa phương hắn căm tức nhất. Một đao kia uy lực khủng bố, nhưng còn không có thể lấy mạng của mình, bất quá trúng một đao kia, mình cũng sẽ bị trọng thương, mình đường đường Vũ Thần Đại viên mãn cảnh giới, còn bị một gia hỏa không tới Võ Thánh đánh thành trọng thương, cái này mặt của mình để vào đâu? Bất quá dù cho Thiên Vương Hổ không muốn bị đánh trúng, muốn tách rời khỏi, lại không có cách nào, bị Định Thân Phù định trụ, căn bản là không nhúc nhích được. Rầm rầm rầm. Dương Lỗi Phong Ẩn Đao không hề giữ lại oanh kích ở trên người Thiên Vương Hổ. Trong nháy mắt Thiên Vương Hổ bị đánh trúng, trên thân thể xuất hiện một bộ khôi giáp, Thiên Vương giáp, đây là một cực phẩm Thần khí, phòng ngự rất mạnh, chặn đại bộ phận công kích một đao kia của Dương Lỗi, nhưng lực trùng kích cường đại kia vẫn là đem Thiên Vương Hổ đánh ra bên ngoài lôi đài. Mà ở trong nháy mắt Thiên Vương Hổ rơi ra ngoài lôi đài, một giây đồng hồ qua, Định Thân Phù mất đi hiệu lực. - Ah. . . Đáng giận ah, đáng giận, ngươi rõ ràng đem ta đả thương. Bị đánh ra lôi đài, Thiên Vương Hổ lửa giận ngút trời, lần nữa về tới trên lôi đài. Hai tay nắm chặt, ngưng tụ năng lượng khổng lồ, muốn hướng phía Dương Lỗi oanh kích qua. Mà lúc này Dương Lỗi lại nói: - Ngươi thua. Thiên Vương Hổ sững sờ, sau đó giận dữ hét: - Thua, ta như thế nào thất bại, ta còn không có thua, ta muốn giết ngươi. Dương Lỗi lại không có cho hắn cơ hội công kích. - Thuấn Tức Thiên Lý. Một đạo quang mang hiện lên, Dương Lỗi lập tức biến mất ở trên lôi đài, hiện ra ở dưới đài, tới bên người Thiên Nhất trường lão. - Thiên Vương Hổ, ngươi thua, nhiều người như vậy đều nhìn thấy, ngươi chống chế cũng không có tác dụng. Dương Lỗi lớn tiếng nói. Thiên Vương Hổ nổi giận thấy Dương Lỗi hạ đến dưới đài, phục hồi tinh thần lại, mới nhớ tới mình trước kia bị đánh ra bên ngoài lôi đài, trước kia có quy định, phàm là bị đánh ra lôi đài, hoặc là mình chủ động ra lôi đài, đều bị tính toán là thua rồi. - Ngươi thắng. Thiên Vương Hổ xuống lôi đài, những lời này tựa hồ đã tiêu hao hết khí lực đang có của hắn, kết quả này hắn như thế nào cũng không ngờ, trước kia Phần Hỏa thua, không nghĩ tới mình cũng thua, hơn nữa thua so với Phần Hỏa thảm hại hơn. - Đại nhân, không thể nhận thua, chúng ta cứ khai chiến, Yên Sơn ma thú chúng ta phần đông, tại sao phải sợ bọn hắn? Nghe Thiên Vương Hổ nhận thua, các ma thú phía sau hắn lập tức không bình tĩnh nữa, cả đám đều gào thét. - Đúng vậy a, đại nhân, chúng ta không sợ chết, chúng ta sao có thể nhận thua. - Tất cả im miệng cho ta. Thiên Vương Hổ hét lớn một tiếng, tuy trong lòng hắn cũng biệt khuất không thôi, mình cứ như vậy không hiểu thấubị thua, nhưng mà, thua là thua, không có gì có thể nói, cũng không có cái gì có thể giải thích, thắng là thắng, thua thì thua. - Chúng ta thua, đây là sự thật, ta trước kia đã từng nói qua, chúng ta thua sẽ rút vào Yên Sơn một trăm dặm, Thiên Vương Hổ ta nói được thì làm được. Thiên Vương Hổ ngừng tạm, nhìn xem Dương Lỗi nói. - Bất quá lần này mặc dù ta thua, nhưng ta nhất định sẽ trở lại tìm ngươi, tuy ta không biết ngươi là như thế nào để cho ta không nhúc nhích được, nhưng lần sau ngươi sẽ không có vận khí tốt như vậy rồi. - Tùy thời xin đợi. Đối với Thiên Vương Hổ uy hiếp, Dương Lỗi không chút nào để ý, muốn tìm mình phiền toái, muốn mạng của mình, cái kia phải xem ngươi có thể nắm được ta không đã, Dương Lỗi thầm nghĩ trong long. - Nói giỡn, mình tuy chỉ có thể thi triển hai lần Thuấn Tức Thiên Lý, nhưng chỉ cần ngươi không có giống Kim Liên có thể sử dụng không gian pháp tắc, đem mình vây khốn, như vậy cũng đừng nghĩ bắt lấy mình. - Hừ, chúng ta đi. Thiên Vương Hổ hừ lạnh một tiếng, quay người liền rời đi, trận này, vốn là kết quả tất thắng, rõ ràng ngay lúc này lại thua, mặt mũi không còn chút nào, cho nên hiện tại Thiên Vương Hổ thầm nghĩ nhanh lên ly khai, bằng không thì thật đúng là hoài nghi mình nhẫn không nhịn được lửa giận trong lòng. - Chờ chút. Lúc này Thiên Nhất trường lão lên tiếng. - Các ngươi cứ như vậy đi rồi hả? Thiên Vương Hổ xoay người lại, nhìn xem Thiên Nhất trường lão phẫn nộ quát: - Thiên Nhất, không nên quá phận rồi, chẳng lẽ ngươi còn muốn nhục nhã ta một phen hay sao? - Ta tự nhiên sẽ không nhục nhã ngươi, bất quá. . . Bất quá trước kia chúng ta ước định, ngươi còn không có làm được? Ngoại trừ nhượng xuất Yên Sơn một trăm dặm địa phương có thể hoạt động, còn có những thứ khác đâu? Thiên Nhất trường lão nhẹ nhàng lắc đầu, mỉm cười nói.