Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương
Chương 12 : Độc Đế Ma Tôn! Khuynh Thế Thiên Hạ 1
Ngày đăng: 12:15 30/04/20
[ Đường truyền nhiễu loạn! Tái tạo lại ]
[ Kích hoạt hệ thống! Di chuyển thành công ]
Không gian đen tối khiến cô như bị lạc vào quỷ đạo, dần mở ra đôi mắt cô thấy trần nhà cổ, những đồ vật cổ xưa được bài trí đẹp mắt. Cô từ từ ngồi dậy trên chiếc giường gỗ cẩm thạch trắng cứng cáp. Nhìn xuống cơ thể là một bộ y phục xanh nhạt rườm rà.
" Nhiệm vụ tiếp theo là cổ đại à? "
[ À...! ]
" Nương nương "
Một tiểu nha hoàn mặc y phục cổ trang chạy vào nhìn thấy cô liền mỉm cười
" Nương nương, người tỉnh rồi. Người đã sốt suốt 3 ngày liền rồi, thật khiến ta sợ hãi "
"... "
" Nương nương, người sao vậy? "
" Không có gì, ra ngoài. Ta muốn nghỉ ngơi "
" Vâng... hay để nô tì lấy cho người một ít cháo? "
" Ừ! Đi đi "
" Vâng "
Sau khi nàng ta đi ra, nhìn đến cánh cửa phòng đang khép lại cô liền nói chuyện với tiểu Bát Đản
" Lúc nãy bị lỗi à? "
Cô nghe vậy liền nhẹ nhàng gỡ tấm vải trắng ra, để lộ đôi mắt phượng to với đôi đồng tử đỏ như máu tuyệt đẹp. Có thể thấy trong đáy mắt là một mảng yên tỉnh, bình thản vô tình. Cả một không gian vô định như có thể giam cầm linh hồn bất kì ai khi nhìn nó quá lâu...
" Ta lấy lại tất cả nhan sắc của mình "
[ Tất cả sao? ]
" Ừ! "
[ Ôi! Trần thế sắp loạn rồi. Quá trình dung nhập! Kích hoạt! Dung nhập thành công ]
Cơ thể cô từ từ bị bao phủ bởi một ánh sáng vàng nhạt lung linh, nó lan tỏa ra cả gian phòng. Rồi dần biến mất, cô đứng đó đầy kiêu ngạo. Cơ thể cô như tỏa sáng...
Mái tóc tím than dài mượt mà như tơ lụa. Hàng mài lá liễu xinh đẹp. Sóng mũi cao mịn màng như có thể nặng ra nước. Đôi môi đỏ hồng như một đóa hoa hồng ướt át kiêu ngạo giữa khung trời. Hàng mi đen cong vút dài, như chỉ cần một cái nhíu mài khó chịu cũng sẽ khiến cho người đời điên đảo. Đôi mắt đỏ quyến rũ như chu sa lại như một viên ruby ngọc ngà tuyệt đẹp. Có thể khiến người trầm luân say đắm khi nhìn vào, nhưng lại lạnh lùng, vô cảm khiến cho người khác đau đớn tận tim gan. Cơ thể quyến rũ đẩy đà mềm mại như nhung lụa, khi ngồi xuống hay bước đi cũng khiến cho muôn hoa e thẹn. Trời đất rung động, xinh đẹp như thiên tiên, lại quyến rũ mị hoặc như yêu hồ. Khiến trái tim một ai nhìn đến cũng phải mãnh liệt rung động, như có thể nhảy ra lồng ngực bất kì lúc nào...
Giờ đây cô xinh đẹp gấp 10 lần khi nãy. Cô đưa tay lấy mảnh vải che đi đôi mắt tuyệt luân, nhưng khí chất cao quý vẫn khiến bao người say đắm. Một nữ nhân sẽ khiến trần thế điên cuồng...
[ Ký chủ... thật đẹp ]
Tiếng nói tiểu Bát Đản vang lên cảm thán kinh hãi
" Ký ức "
[ À vâng! Truyền tải ký ức. Thành Công ]
Cô lấy một tay đưa lên nguyệt thái dương xoa nhẹ, khóe môi mỉm cười nhạt.
" Huyết Ly Băng, cùng họ với ta sao? Ta không những giết chết Ma Tôn mà sẽ chọc phá nam nữ9 nữa. Thật háo hức.... Ha ha "
Bầu trời dần tối đen lại lạnh lẽo, ánh trăng sáng nhạt chiếu rọi cả vùng đất. Tiếng cười đầy chế giễu vô tình của cô như ngân vang cả không gian. Khiến ai nghe thấy đều phải mê mẩn và sợ hãi...