Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương
Chương 58 : Thế Giới Tu Tiên 3
Ngày đăng: 12:16 30/04/20
Suốt đường đi Băng Tâm cứ đếm đi đếm lại số tiền, miệng thì cười tủm tỉm. Cô nhìn đến mà lắc nhẹ đầu hỏi
" Muội sao cứ đếm lại tiền hoài vậy? "
" Hử? Muội muốn đếm thật kĩ, xem có sót không "
Băng Tâm thậm chí không nhìn cô, đôi mắt cứ chăm chăm vào đống tiền đó. Tiểu Huyết nhìn đến ghé vào tai cô nói
" Muội muội này của người thật kĩ lưỡng, xem ra rất chú ý tiền bạc "
Cô không quan tâm ngồi lên sếp bằng, xe ngựa suốt dọc đường cứ chạy đi. Tranh thủ thời gian cô hấp thu một ít tinh khí...
" Ah! Tỷ tỷ, lần này vui thật. Lần sau chúng ta làm nữa nha "
" Hử? Muội còn muốn làm? "
" Ha ha! Phải, rất vui. Muội còn kiếm được tiền này "
" Nhưng muội không sợ sao? "
" Sao phải sợ, lần này đã rất dễ dàng tóm được bọn chúng. Lại còn gom được một mớ. Muội thấy rất vui "
Cô đưa tay lay trán, tiểu Bát Đản nằm trên đùi cô nói
" Ký chủ! Xem ra bài học này của người dành cho nàng ta vô dụng rồi "
Cô nhắm mắt lại tiếp tục ngồi thiền, không biết đã trôi qua bao lâu. Cô chỉ thấy lúc này là một khoảng trống không, xung quanh như là thế giới vô định. Một màu đen tuyền...
" Tỷ tỷ... tỷ tỷ... "
Bỗng bên tai cô vang lên tiếng kêu, cơ thể cũng như có người chạm vào. Hàng mi cô run nhẹ, màu đen tuyền xung quanh dường như biến mất. Đôi mắt cô mở ra, sau lớp vải cô nhìn thấy gương mặt Băng Tâm đang lo lắng
" Ha! Tỷ tỷ tỉnh rồi! Làm muội lo lắng muốn chết "
Cô đưa tay lên xoa nguyệt thái dương, hỏi
" Ta ngồi bao lâu rồi? "
" Đã 15 ngày rồi, sao tỷ lại có thể ngồi thiền vào lúc này. Hằng ngày ta đều kêu tỷ nhưng không được. Tỷ ngày qua đêm lại đều ngồi trong xe ngựa "
" Cũng chỉ là một chút nước, ngươi giết hắn rồi thì được gì? Hắn cũng chỉ lỡ tay "
" Tên dơ bẩn đó còn dám dùng ánh mắt đê tiện của hắn nhìn chủ nhân ta. Ít nhất cũng phải để ta móc mắt hắn ra "
Song Thành chĩa kiếm vào đôi mắt tiểu nhị, Băng Tâm nghe thấy càng thêm tức giận
" Người ta chỉ nhìn một chút thôi mà, cần gì móc mắt người ta ra. Đẹp để cho người khác ngắm, chẳng lẽ để đó trưng hả. Nhìn một chút thì chủ nhân ngươi chết sao? "
Băng Tâm đẩy tên tiểu nhị vào trong, Song Thành tức giận nói
" Càng nói càng hàm hồ. Ngươi quá vô lễ rồi "
Song Thành hướng kiếm tới tên tiểu nhị đang đi vào, Băng Tâm thấy vậy liền lấy kiếm ra chặn lại. Cả hai cứ thế đánh với nhau...
Cô bên này thong thả cầm chung trà lên uống, tiểu Huyết bên cạnh nhìn đến xì lưỡi
" Bất quá dung mạo cũng chỉ là dạng thường. So với chủ ngân người thì không đáng nói. Mà công nhận đúng là nữ phụ, chưa gì đã đắt tội nữ9 "
Cô đặt chung trà xuống, cầm màn thầu lên ăn nói
" Con nhóc đó thích gây phiền toái lắm nhỉ "
" Ý ủ! ái ó gười a êu là o huyện ao ồng ( Ký chủ! Cái đó người ta kêu là lo chuyện bao đồng) "
Tiểu Bát Đản vừa ngốn bánh bao vừa nói khiến phát âm không rõ ràng, hai tay nhỏ còn cầm hai cái bánh bao đang cắn dỡ. Tiểu Huyết nhìn đến cũng phải lắc đầu ngán ngẩm
" Ta nói ngươi là heo không sai. Ta không ngờ ngươi ăn nhiều vậy "
" Ươi ới eo á ( Ngươi mới heo á) "
Cô đưa ngón trỏ lên xoa đầu tiểu Bát Đản, bộ lông trắng mềm mại khiến cô thích thú
" Ý ủ ông i ản ả? ( Ký chủ không đi cản hả?) "
Cô nhìn đến thở dài...
" Phiền thật... "