Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương
Chương 79 :
Ngày đăng: 12:16 30/04/20
Nắp lò bung mở, làn khói phất lên ngào ngạc. Một viên tiên đan bay lên giữa không trung. Viên đan hình tròn to như ngọc châu, màu đỏ như máu tỏa ra linh khí dào dạc...
________________
Đại trưởng lão kinh hãi, cả Nhị trưởng và Quái y cũng bàng hoàng. Nhị trưởng lão run rẩy
" Đó... đó... đó là Thánh dược "
Quái y cũng sững sờ
" Khải Hoàn Đan trong truyền thuyết. Có thể giúp người chết sống lại, trước giờ chưa ai luyện thành. 100 năm nay tưởng rằng nó là truyền thuyết. Không ngờ... "
Đại trưởng lão đôi mắt nhìn viên đan dược đó mà vuốt râu dài. Giọng nói uy nghiêm
" Khải Hoàn Đan là thánh dược, so với Tiên Tháp không hề thua kém... Công dụng của nó không đơn giản là Cải Tử Hồi Sinh... "
_________________
Cô đưa tay cầm lấy bức tranh, quăng lên không trung cạnh Khải Hoàn Đan. Cả hai cùng xoay vòng...
Cô xè tay ra, từ tay cô xuất hiện hai viên cẩm thạch phát ra ánh sáng màu cam nhạt. Tiểu Huyết nhìn đến hỏi cô
" Chủ nhân! Đây là Kham Ngọc được lấy từ mắt của một con quái thú rất mạnh. Ta nhớ đây là một trong những bảo vật mà ta đã gom về cho người. Sức mạnh của nó... "
Tiểu Huyết định nói tiếp nhưng thấy cô đưa ngón trỏ lên miệng ra hiệu im lặng đành dừng lại. Cô quăng hai viên Kham Ngọc lên xoay vòng cùng bức tranh. Khóe môi vươn lên nhàn nhạt...
Cô đưa ngón trỏ lên không trung vẽ một vòng tròn và ký tự. Tiểu Huyết nhìn đến mà kinh ngạc
" Ma pháp trận kết giới và phong ấn? "
Khi vòng tròn ma pháp được vẽ xong, cô liền đưa nó bao trùm lấy bức tranh cùng hai vật kia. Khóe môi vươn lên nụ cười nhạt
Đoàng!
Một tiếng nổ lớn vang lên, khi làn khói tan đi thì giữa không trung hiện ra bức tranh. Giờ đây mới có thể thấy được nội dung trong bức tranh đó...
Trong tranh là một vực núi cao, có một con hổ oai hùng đang đứng đó há to miệng. Nét vẽ tuyệt mĩ mềm mại sống động như thật. Bộ lông của mãnh hổ mà trắng đen nhẹ nhàng. Đôi mắt hổ phách hiện lên sự cuồng bạo dã thú. Quan trọng là trong miệng con mãnh hổ đang ngậm là viên Khải Hoàn Đan màu đỏ như máu phát ra ánh sáng. Và một con rồng đang dùng đuôi quấn lấy eo con hổ, thân hình màu vàng kim uy phong. Hai râu dài giữa không trung. Hai con mắt màu cam, đó chính là hai viên Khảm Ngọc đang phát ra ánh sáng sắc lạnh. Mọi thứ xung quanh như làm nền cho hai con vật đó, sự oai hùng không gì có thể tả được. Kim Long Mãnh Hổ cùng đứng đó hiện lên sự xưng bá của núi rừng và trời xanh. Một tuyệt tác mĩ lệ...
________________
Mọi người nhìn đến sững sờ ngắm nghía bức tranh, Ngũ trưởng lão nhìn đến nói
" Hai viên ngọc kì lạ và Khải Hoàn Đan đều ở trong bức tranh đó. Nha đầu kia có ý gì? "
Đại trưởng lão vuốt lâu suy tư
" Ta cũng không rõ... "
_________________
Cô đưa tay thu bức tranh lại, tiểu Bát Đản nhìn đến nghi ngờ
" Ký chủ định làm gì? "
Cô vươn môi cười nhạt, cất bức tranh vào không gian.
" Ngươi sẽ biết sớm thôi "
Tiểu Huyết ngoảy đuôi, tự tin nói
" Chủ nhân thông minh hơn người. Là đấng tối cao mạnh nhất. Khẳng định việc người làm đều có lý do "
Cô cười nhẹ rồi nói
" Đi thôi "
Luồn sáng bao phủ lấy cô, nơi cô đứng bây giờ là một vùng đất khô cằn trải dài không điểm dừng. Xung quanh chỉ có khí tức chết chóc, từ phía sau tiếng nói vang lên
" Lại gặp nhau rồi. Chờ hơi lâu đó "
Cô nhếch môi nhìn qua Tình Xuyên
" Vậy sao? Thật ngại quá "
Tình Xuyên nhìn đến hai vật nhỏ của cô nheo mài. Đáy mắt hiện lên suy nghĩ rồi như hiểu ra liền ngao ngán nói
" Ha! Mắc bẫy rồi "
" Giờ mới biết sao? "
Cô nhìn đến Tình Xuyên trào phúng nói
" Ngươi thật không đơn giản. Nhìn theo hành động của ta mà đoán ra nơi phong ấn Hỏa Long. Cũng do ta bất cẩn... "
Tình Xuyên đưa tay lay trán bất đắc dĩ nói
RẦMMMMM
Tiếng nổ lớn vang lên, một luồn ánh sáng mạnh mẽ tỏa ra. Mọi người thất kinh nhắm mắt lại. Cô vẫn đứng đó uy nghiêm, nụ cười nhạt vươn lên
" GÀOOOOOOO "
Tiếng gào rống mạnh mẽ vang vọng giữa khung trời, một thân ảnh sau làn khói tỏa ra khí thế mạnh mẽ. Lời nói khàn khàn uy quyền
" CÁC NGƯƠI ĐÃ TRIỆU HỒI TA? "
Tình Xuyên nhìn đến, nói
" Phải! "
" CÁC NGƯƠI MUỐN GÌ? "
Tình Xuyên không nói gì nhếch môi, cô xè tay ra. Linh khí xung quanh dao động, Tiên Tháp càng ngày càng nhỏ lại. Phút chốc lại ở trên tay cô. Giờ đây nơi cô đang đứng là bên ngoài. Cất Tiên Tháp vào không gian. Cô nhìn Hỏa Long to lớn, đôi mắt sắc bén hung tàn.
Cửu trưởng lão chạy lại phía Ái Linh
" Linh nhi "
Đám người Băng Tâm cũng được thoát ra, kinh hãi nhìn Hỏa Long. Các trưởng lão chạy tới. Thất trưởng lão nhìn cô và Tình Xuyên
" Hai ngươi có biết mình đang làm gì? "
Tình Xuyên nhếch mối khoanh tay trước ngực
" Tất nhiên biết "
Cửu trưởng lão ôm lấy thân thể đang yếu ớt của Ái Linh, dung nhan xinh đẹp có 3 vết cào đang rỉ máu. Mắt trái cũng đã bị hủy hoại. Tức giận nhìn qua cô, hướng tới phía cô la lớn
" Ta giết chết ngươi "
Cô vung tay, một tia lửa đánh về phía Cửu trưởng lão khiến hắn văng ra. Đôi mắt cô hiện lên sát khí
" Ngươi đừng tưởng ta không biết ngươi đã nói cho Nhược Hy Ái Linh những gì. Nói qua suy nghĩ là ta không biết sao? Giết hại công chúa tội như thế nào nhỉ? Dù sao ngươi cũng không đáng làm trưởng lão. Vậy để ta tiễn ngươi một đoạn "
Ngọn lửa cô vung lên hướng tới Cửu trưởng lão, sư tôn nhìn đến tạo lá chắn cản lại ngọn lửa của cô. Đôi mắt cô híp lại, tiểu Bát Đản chạy tới phía Cửu trưởng lão. Làm điều tương tự như Ái Linh và Chung Linh
" Aaaaaaaaaa "
Tiếng hét Cửu trưởng lão vang lên, cô nhếch môi thu lại ngọn lửa. Sư tôn nhìn qua Cửu trưởng lão đang đau đớn ôm lấy cánh tay trái bị móc gân.
" CÁC NGƯƠI DÁM LƠ TA? "
Tiếng nói Hỏa Long vang lên tức giận, phun ra ngọn lửa màu đen thiêu cháy đám người dân gần đó. Mặt đất thì bị thiêu rụi một khoảng lớn...
Cô nhìn đến cũng kinh ngạc, Tình Xuyên mỉm cười nói
" Ta muốn ngọn lửa của ông "
Hỏa Long kinh ngạc, tiếng cười vang lên
" HA HA HA HAAAAAAA! MUỐN LỬA CỦA TA? CÁI GIÁ CÁC NGƯƠI TRẢ KHÔNG NHỎ ĐÂU "
Các trưởng lão cũng bàng hoàng nhìn đến. Đại trưởng lão vuốt râu dài. Quái y nhìn đến cô nói
" Ngươi làm gì vậy Ngân Tinh? "
Cô nghiêng đầu, quăng cho Quái y một lọ dược
" Đây là quà của ta dành cho hoàng hậu. Sau này nhờ bà vậy "
Nói rồi cô nhìn qua Sư Tôn đang nhìn mình, ánh mắt hắn hiện lên sự tức giận phức tạp. Cô nhìn đến nói
" Đa tạ những tháng qua. Việc ta cứu các trưởng lão, họ cũng phải trả một cái giá xứng đáng. Và đây chính là cái giá đó. Đành mượn Tiên sơn một chút "
Tình Xuyên nhìn đến chế giễu
" Ha! Công bằng nhỉ? "
Cô nhìn qua Tình Xuyên
" Chúng ta cũng nên đấu tranh công bằng "
" Phải! Để xem ai là người dành được Hỏa Diễm "
Nói rồi cô và Tình Xuyên bay lên không trung, Hỏa Long cuồng ngạo nói
" NHỮNG CON CHUỘT BÉ NHỎ MÀ CŨNG DÁM ĐẤU VỚI TA. ĐƯỢC! ĐỂ TA CHO CÁC NGƯƠI NẾM TRẢI ĐAU KHỔ... "
RỐNGGGGGG!