Hệ Thống Xoay Chuyển Mary Sue

Chương 1 : Ác ma nam thần bá đạo

Ngày đăng: 03:48 19/04/20


Mười giờ rời khỏi sân bay, tầm một tiếng từ sân bay về đến khách sạn Hoa Thiên, Phó Diệc Sâm vẫn đủ thời gian để nghỉ ngơi chốc lát, sau đó tham dự buổi casting vào sáng mai lúc chín giờ. Kế hoạch ban đầu là vậy, đương nhiên, tiền đề là hắn không bị fan chặn ở sân bay hai tiếng đồng hồ lui tiến không xong.



Phó Diệc Sâm tháo kính râm, tiện tay đem túi hành lý ném lên giường, lúc này mới quay lại nói với trợ lý, “Em đi nghỉ trước, một mình tôi thu xếp được rồi.”



Trợ lý Tiểu Điền trong mắt hiện lên một tia áy náy, nhưng trên mặt không ngăn được nét ủ rũ, “Vậy anh Sâm, anh cũng nghỉ ngơi sớm.”



Hai giờ lắc lư trên máy bay, bị chặn ở sân bay thêm hai giờ, tiếp đó lái xe gần một tiếng nữa mới tới khách sạn, hiện tại cũng đã đầu sáng, đừng nói đến một cô gái trẻ, cho dù Phó Diệc Sâm là một người đàn ông thân cao thể kiện, trong đáy mắt cũng không giấu nổi mệt mỏi.



Tiểu Điền đi rồi, Phó Diệc Sâm đầu tiên là tắm rửa đơn giản, sau đó mới một đường ngã xuống giường, tứ chi thon dài cơ hồ đem giường lớn chiếm gần hết. Nếu đưa mắt nhìn phần da thịt lộ ra bên ngoài áo tắm của hắn, liền thấy cơ bắp cân xứng kiện mỹ, tràn ngập mị lực nam tính và sức mạnh. Bất quá, lúc này trên mặt Phó Diệc Sâm lại khó nén được mỏi mệt, mi tâm nhăn lại thành đoàn kéo theo tia phiền muộn, càng làm hắn trông có vẻ suy sụp.



Đêm dài khó ngủ, Phó Diệc Sâm nằm ngửa trên giường, đột nhiên thở dài. Cơ thể mệt mỏi là một phần, chủ yếu là do tâm trạng rất kém. Thật ra, làn sóng fan hâm mộ suýt dìm chết hắn, chặn hắn ở sân bay hai tiếng đồng hồ, đương nhiên, nếu là fan của mình cũng không khiến tâm hắn nguội lạnh đến như vậy. Hắn chỉ là trùng hợp ngồi cùng chuyến bay với một vị tiền bối lóa mắt mà thôi.



Mà người kia và hắn cũng không có bất cứ liên quan nào. Y quả thật chính là nhân vật cấp bậc hàng đầu mà bất cứ ngôi sao nào trong giới cũng muốn vượt qua, hình tượng chuẩn mực sáng chói. Sự nổi tiếng của y, cứ nhìn vào tình cảnh đêm nay sẽ rõ ràng.



Phó Diệc Sâm nhận được vai diễn đầu tiên từ khi chưa tốt nghiệp, tính ra hắn lăn lộn trong giới giải trí cũng đã bốn, năm năm. Trong năm năm qua, vai lớn vai nhỏ không dưới trăm bộ, chỉ cần có cơ hội, hắn sẽ không bao giờ bỏ qua. Đáng tiếc vai diễn của hắn nếu không phải vai phụ không quan trọng thì cũng chỉ là phối hợp diễn, vẫn luôn ở mép sân khấu ít nổi bật, cứ như vậy không nóng không lạnh trải qua năm năm.



Cũng không phải do Phó Diệc Sâm bị ngoại hình hạn chế, ngược lại, hắn có một thân hình hoàn mỹ, dáng người một mét tám lăm thon dài cân xứng, khuôn mặt tuấn dật, giơ tay nhấc chân, nơi đuôi mày khóe mắt đều lộ ra trầm ổn cùng phong thái khiến người người tán thưởng. Điều kiện như vậy muốn lăn lộn trong giới tuyệt đối thừa thãi. Hơn nữa hắn lại vô cùng chăm chỉ, mặc dù là vai phụ nhưng hắn cũng nghiêm túc tận lực diễn ra thần thái, nhưng chung quy cơ hội vẫn không đến, hoặc nên nói, hắn chưa gặp được Bá Nhạc (1) của đời mình.



Người đại diện của hắn – anh Húc cũng từng nói qua, Phó Diệc Sâm tuyệt đối là nhân tài diễn xuất, nếu cho hắn một cơ hội, hắn nhất định một đường thăng tiến. Nhưng vấn đề là, hắn làm người thẳng thắn, không chịu khuất nhục lại quá cứng rắn, thêm nữa hắn vô cùng cố chấp với nguyên tắc của mình, giới giải trí loại người nào cũng có, long ngư hỗn tạp, tính cách hắn như vậy rất khó sống tốt, mà cơ hội, đối với mỗi diễn viên mà nói, là điều quan trọng nhất.




【 Ngài đã buộc định vào hệ thống xoay chuyển Mary Sue, từ nay về sau sẽ cùng hệ thống tồn vong, xin ngài đừng kinh hoảng, đừng sợ hãi được không? 】



Vẫn là tiếng nói máy móc, không chứa tình cảm nhưng lần này có chút kì lạ khiến Phó Diệc Sâm khó có thể lý giải, chính là hai chữ cuối cùng “được không” kia, nào có giống như an ủi, cái loại ngữ điệu này giống như chua ngoa ghét bỏ, cuối cùng trong đầu Phó Diệc Sâm từ từ đúc kết ra câu nói kia, “Mary Sue xuống địa ngục hết đi được không!”



“Ngươi là cái gì?” Phó Diệc Sâm cố gắng giữ cho mình tỉnh táo, tuy rằng câu từ của nó không rõ ràng, nhưng hai chữ Mary Sue vẫn hiện sờ sờ trước mắt hắn, không phải trước khi đi ngủ, hắn còn đang xem bài viết kia sao, cho nên nhất định là có mối liên hệ gì đó, lúc này nên bình tĩnh suy luận.



【 Hệ thống không phải là đồ vật 】Giọng nói máy móc đậm ngữ khí phun tào, thật sự rất quỷ dị,【 Tôi là hệ thống xoay chuyển Mary Sue, Mary Sue xuống địa ngục hết đi được không! 】



Phó Diệc Sâm cau mày lại, quả nhiên cùng bài viết kia có liên quan, chỉ là tình huống quỷ dị này nên giải thích thế nào đây? Cho dù hắn nhìn thấy quỷ cũng sẽ không kinh ngạc đến mức này đâu, mấu chốt là hắn vẫn không hiểu tại sao lại thành ra như vậy.



Phó Diệc Sâm hít sâu một hơi, tự chấn an bản thân, lúc này mới mở miệng thăm dò, “Vậy phiền ngươi giải thích rõ một chút, đang xảy ra chuyện gì, với lại ngươi… ngươi là đồ chơi gì vậy?”



Chú thích:



(1) Tương truyền, Bá Nhạc là một vị thần cai ngựa trên thiên đình, có thể tìm ra con ngựa tốt chỉ bằng một cái nhìn, ở đây ngụ ý là một người giỏi biết phát hiện và sử dụng tài năng.



(2) Vô tiền khoáng hậu có nghĩa là chưa từng có trước đây và sau này cũng không có lại hoặc khó có thể có lại, dường như xảy ra duy nhất một lần, có một không hai.