Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1 : Nữ Hoàng Thị Phi (1)

Ngày đăng: 02:56 20/04/20


# Tin hot ngành giải trí: Nữ hoàng thị phi Khương Niệm là một diễn viên xuất sắc. #



"Bốp!"



Minh Thù vừa mở mắt ra đã bị âm thanh này làm cho thót tim. Cô nhìn theo hướng âm thanh vang tới theo bản năng, lọt vào trong tầm mắt là cảnh tượng ngập hương vị cổ xưa, hai người mặc trang phục cổ trang đang đứng ở chính giữa.



Phía ngoài khung cảnh cổ xưa đó có vô số máy móc đang vây quanh họ.



Đóng phim à!



Trong đầu Minh Thù đột nhiên nảy ra mấy từ này.



"Đạo diễn, thật ngại quá, có thể làm lại lần nữa được không?" Âm thanh nũng nịu vang lên, là cô gái mặc trang phục đỏ thẫm lên tiếng, cô ta có chút đắc ý nhìn người vừa rồi bị mình đánh.



"Làm lại lần nữa." Đạo diễn chẳng tỏ vẻ gì là mất kiên nhẫn hô quay lại.



Mọi người không còn cách nào khác đành phải làm lại.



Minh Thù nhìn quanh bốn phía, trên người cô cũng mặc phục trang dày nặng giống như thế.



Cô có chút mơ hồ.



Tôi là ai?



Tôi đang ở đâu?



Tôi đang làm gì?



"Chị Khương Niệm, có vẻ bọn họ vẫn còn phải quay thêm một lúc nữa, hay là chị quay về phòng nghỉ đi khi nào đến lượt chị em sẽ gọi?" Đột nhiên có một người ghé sát vào cô, nhỏ giọng đề nghị.



Là một cô gái khuôn mặt trắng trẻo, giọng nói êm tai, trên người mặc một bộ quần áo thể thao, trên tay đang cầm ly nước, kịch bản và điện thoại.



Minh Thù bưng trán, khẽ gật đầu.



Tình hình có chút phức tạp, phải bình tĩnh.




Dựa theo cốt truyện, cảnh phim tiếp theo là cảnh mà cô và Ninh Khả Thanh diễn với nhau.



Minh Thù quay đầu đối diện với hình bóng trong gương. Đó là một khuôn mặt cực kỳ diễm lệ, chỉ cần đứng một chỗ là có thể làm cho người ta không rời mắt được, mọi ánh sáng như tập trung toàn bộ về phía cô. Vẻ đẹp khi cô mỉm cười lại càng khuynh quốc khuynh thành thêm nữa.



Đây là Khương Niệm, nữ hoàng thị phi giới giải trí, đồng thời cũng là nữ thần giới giải trí.



Mỹ nhân như vậy, ai nhìn mà không rung động chứ?



Minh Thù tự hào sờ sờ mặt một lúc rồi đứng dậy cởi bỏ bộ phục trang dày cộp.



"Cốc cốc." Ai đó gõ cửa phòng nghỉ.



"Vào đi." Minh Thù mặc áo khoác vào, khóe miệng hơi nhếch lên mỉm cười. Gương mặt đó càng thêm xinh đẹp tươi tắn như hoa đào tháng ba sáng rực lóa mắt.



"Chị Khương Niệm, ơ sao chị đã thay thường phục rồi?" Người đi vào là cô gái vừa nãy, là trợ lý của nguyên chủ - Điền Viên.



Người đại diện không thể đi theo cô, cho nên bình thường đều là trợ lý Điền Viên đi theo Khương Niệm.



"Chị đói bụng." Minh Thù cuốn một lọn tóc, cầm túi trên bàn lên, nói:



"Chúng ta ra ngoài ăn cái gì đi."



"Nhưng..." Điền Viên hơi do dự:



"Chị Khương Niệm, lát nữa là tới cảnh diễn của chị rồi, đi ra ngoài bây giờ không hợp lý lắm! Hay là em ra ngoài mua cho chị? Chị muốn ăn gì?"



"Hơn nữa, chị Ái Lâm nói dạo này chị không được ăn nhiều, chị phải khống chế cân nặng chuẩn bị cho buổi thử vai phim Phiếu Miểu Sơn Trang vào tháng sau nữa". Điền Viên nhỏ giọng nhắc nhở.



Minh Thù cơ bản không để ý đến lời nói của trợ lý, đi thẳng ra ngoài, cười cười nói: "Cảnh quay hôm nay không quay đâu, em cũng đừng quan tâm."



"Hả? Tại sao ạ?" Điền Viên lập tức ngây ra:



"Nãy giờ em đều ở chỗ đạo diễn có thấy nói gì về việc không quay đâu, chị Khương Niệm, chậm thôi..."