Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1022 : Tư trầm phiên ngoại (hết)

Ngày đăng: 03:13 20/04/20


“Xuỵt…”



Trong phòng bệnh yên tĩnh, người đàn ông ngồi bên giường bệnh, đầu ngón tay hắn phủi phủi gương mặt tái nhợt người đó trên giường.



Hắn cầm tay cô lên, đặt ở trên gương mặt chà qua chà lại, ánh mắt vô cùng dịu dàng. 



“Tại sao… Tại sao em cũng không chịu nhìn anh dù chỉ một lần.”



Tư Trầm rất hối hận.



Đêm hôm đó nếu như không phải hắn chọc giận cô, cô cũng sẽ không chơi trò chơi. 



Cô không vào chơi trò chơi, cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy.



Nếu như hắn không đem trò chơi khoang thuyền chưa trải qua khảo nghiệm cuối cùng mang về, cô cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy.



Đều là lỗi của hắn. 



Đều là lỗi của hắn…



Bác sĩ nói khả năng cô tỉnh lại rất nhỏ, nhưng trong đáy lòng của hắn vẫn có một tia hy vọng như vậy, có thể... cô có thể chỉ là đang đùa giỡn với hắn.



Cô sẽ nhanh chóng tỉnh lại. 



“Em không tức giận nữa thì hãy tỉnh lại nhìn anh một chút đi.” Giọng nói Tư Trầm nghẹn ngào: “Anh xin em, cái gì anh cũng nghe theo em, cũng sẽ không chọc giận em nữa.”



Tư Trầm sau khi bình tĩnh lại: “Buổi tối anh sẽ trở lại cùng em, chờ anh nha.”



Phần lớn thời gian hầu như Tư Trầm đều ở bệnh viện, sáng sớm sẽ nói chuyện cùng Minh Thù sau đó đi làm, buổi tối lại về đây. 



Cuộc sống của hắn, dường như chỉ còn công việc và Minh Thù.



Bận rộn có thể khiến hắn không có thời gian suy nghĩ lung tung, nhìn qua cũng bình thường.



Nhưng khi màn đêm xuống, áo giáp trên người Tư Trầm sẽ được tháo xuống. 



Người đàn ông gọi Tư Trầm lại: “Tư tiên sinh, cậu vẫn không buông bỏ được sao?”



Tư Trầm hỏi hắn: “Làm sao buông?”



Trong khoảnh khắc người đàn ông im lặng: “Cậu có biết kế hoạch Vân Hành tại sao có thể thành công không?” 



Tư Trầm nhìn hắn, đôi mắt đen láy không chút gợn sóng, lại tựa như đang muốn nổi sóng.



Người đàn ông chậm rãi nói: “Là vì Kỷ tiểu thư, cô ấy cung cấp rất nhiều ý kiến để cải thiện, hậu kỳ kế hoạch Vân Hành, cũng đều có tham dự của Kỷ tiểu thư. Nhưng mà Kỷ tiểu thư yêu cầu tôi giúp cô ấy giữ bí mật, hình như cô ấy không muốn cậu biết.”



Người đàn ông hơi than thở: “Tôi không biết cô ấy nghĩ thế nào… Tôi cảm thấy nên nói cậu biết sẽ tốt hơn, cậu rất may mắn, Kỷ tiểu thư cũng rất may mắn.” 
Nguyệt thần điện…



Trong trò chơi hắn tỏ tình với cô hôm đó.



Tư Trầm lật về phía sau, sau đó hết rồi, nhưng mà phía sau tấm hình này có chữ viết. 



Sư phụ, trước kia tôi hỏi cô, cô thích hắn sao? Cô nói, thích, nhưng tôi vẫn cảm thấy hôm đó là ảo giác của tôi, tôi cũng không biết vì sao, cảm thấy cô không phải loại người tùy tiện đem trái tim giao cho người khác.



Cho tới bây giờ, tôi mới tin tưởng, cô thực sự là thích Tư tiên sinh.



Tư Trầm nhìn mấy chữ đó, hồi lâu sau mới để album xuống lần nữa điền mật mã vào. 



Ở giữa vẫn là dấu xoay vòng, không có chuyển.



Tư Trầm khẩn trương nhìn, rốt cục văn kiện đã chuyển.



Nhưng mà bên trong chỉ là một ít tư liệu, còn lại nhiều văn kiện khác đều giống nhau. 



Cái cuối cùng, Tư Trầm không có hy vọng gì.



Văn kiện mở ra, không phải là tư liệu làm cho người ta hoa mắt, chỉ có một tấm hình.



Hình ảnh là một cặp nhẫn, bên cạnh bức hình có viết địa chỉ. 



Tư Trầm cầm chìa khóa xe lao ra biệt thự, một đường không biết vượt qua bao nhiêu cột đèn xanh đèn đỏ, chạy tới vào thời điểm đối phương sắp đóng cửa, gọi mấy cuộc điện thoại mới có thể để cho đối phương cho hắn đi vào.



“Cái này là đặt cho một tiểu thư họ Kỷ, nhưng cô không có nói là lúc nào tới lấy.” Người phụ trách đem hộp để trước mặt Tư Trầm: “Chỉ nói năm nay ngày 25 tháng 10, cô mà chưa đến sẽ gửi nó đi.”



Người phụ trách đem thẻ địa chỉ lật lại cho Tư Trầm xem. 



Là địa chỉ biệt thự của hắn.



Ngày 25 tháng 10, sinh nhật hắn.



Người phụ trách nhìn người đàn ông, ánh mắt của hắn không biết là bi thương hay là vui vẻ, như thủy tinh trong suốt đột nhiên có giọt nước rơi xuống. 



Người phụ trách hơi kinh ngạc.



“Lừa đảo… Tên lừa đảo!”



Người đàn ông tuấn tú, tại thời điểm này như bị đánh vỡ, khóc giống như một đứa trẻ mất đi món đồ trân quý. 



Vinh quang của anh đều thuộc về em. Sống chết cùng em, nguyện đồng hành.



Tư Trầm.