Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1025 : Úy nhiên hồi phong (3)

Ngày đăng: 03:13 20/04/20


Lâm Dư Tâm biểu cảm khó coi, lúc Lưu Quang Vũ và Minh Thù cãi nhau liền quay người chạy về phía bể bơi.



"Dư Tâm!"



Lưu Quang Vũ giật mình, cũng không thèm để ý tới Minh Thù liền đuổi theo. 



Có mấy tác giả nam cũng mau chóng đuổi theo.



Người trong bể bơi thấy có một đám người đi tới, đầu tiên là cô gái kia, không một lời "tủm" một cái đã nhảy xống.



"Dư Tâm!" 



Lưu Quang Vũ đứng bên bờ gọi, sau khi Lâm Dư Tâm nhảy xuống, ở trong nước đạp nước loạn xạ giống như không biết bơi.



Người trong bể bơi thấy không đúng, chuẩn bị qua cứu người.



Nhưng người tác giả nam nhảy nhanh hơn, trực tiếp nhảy xuống cứu Lâm Dư Tâm lên bờ. 



"Khụ khụ... "



"Dư Tâm, Dư Tâm cậu thế nào?" Lưu Quang Vũ nhào qua.



"Khụ khụ..." Lâm Dư Tâm ho khan vài tiếng, mặt mày tái nhợt lắc đầu: "Không sao cả." 



"Úy Nhiên thực sự quá đáng."



"Đúng vậy, ỷ vào mình có chút danh tiếng, bắt nạt người khác như vậy."



"Trước đây sao chưa từng nghe nói cô ta là người như vậy chứ..." 



Những tác giả vây xem thấp giọng bàn tán, làm cho Lâm Dư Tâm nhếch nhẹ khóe miệng, nhưng chợt đè xuống, làm ra một bộ dạng hết sức kinh ngạc.



"Bé Lâm đáng yêu." Minh Thù không biết đến đây từ lúc nào, đứng ở một bên cách khá xa đoàn người



"Úy Nhiên tiền bối." Giọng Lâm Dư Tâm yếu ớt, ngay cả nhìn cũng không dám nhìn cô. 



Minh Thù đi về phía trước hai bước.



Người tác giả cứu Lâm Dư Tâm kia đứng lên ngăn cô: "Úy Nhiên cô còn muốn làm gì?"



Minh Thù mỉm cười: "Chỉ nói chuyện với cô ta." 



Lâm Dư Tâm được Lưu Quang Vũ đỡ đứng lên, yếu ớt mở miệng: "Úy Nhiên tiền bối, bây giờ cô hết giận chưa?"



Minh Thù nghiêng đầu, lướt qua bả vai người tác giả nhìn cô: "Cô không làm diễn viên thật là đáng tiếc, về sau cô viết tiểu thuyết nhất định phải ký tên mình làm diễn viên chính, nói không chừng sau này tượng vàng sẽ thuộc về cô đó."



Lâm Dư Tâm nhíu mày, ý cô nói là gì? 



Cô gái khoanh ngực đứng đó, khóe miệng mang theo ý cười vô cùng nhạt nhẻo, ánh mắt trong suốt nhìn cô.
"Vì sao không thể? Ta cũng là học bá vài lần, giới tài chính có chút thú vị, ta cảm thấy có thể phát huy." 



[...] Ký chủ lại bắt đầu mơ mộng rồi, thả tiểu yêu tinh đánh nhau cho ký chủ tỉnh táo một chút thôi.



Minh Thù: "..."



Cả ngày đều là tiểu yêu tinh đánh nhau, ngươi có thể đổi trò khác không vậy! 



Nông cạn!



Rác rưởi!



-



Chuyện bể bơi, đúng thật rất nhanh đã lan truyền khắp giới tác giả.



Minh Thù mở hội tác giả đều thấy có người thảo luận, giống như là có một tác giả phát weibo, sau đó các tác giả bắt đầu chia sẻ



Minh Thù lật lại nhật ký. 



Xà Mỹ Nhân: Thật là không nghĩ đến, Úy Nhiên lại bắt nạt người khác như vậy.



Hoảng Nhiên Nhất Mộng: Tác giả Lâm Dư Tâm kia, gần đây rất nổi tiếng, Úy Nhiên không phải sợ địa vị cô ta bị uy hiếp lung lay chứ?



Dạ Mị: Không thể nào, Úy Nhiên nổi danh nhiều năm như vậy, hơn nữa phong cách của cô ta và Lâm Dư Tâm không giống nhau, không có gì có thể uy hiếp cả. 



Niên Hoa Độ: Trên weibo trên không phải đã nói rồi sao, cô ta ỷ thế bắt nạt người khác đó?



W: Đúng vậy, tôi bắt nạt cô ta đó, thì sao, các người không phục sao, cũng muốn bị bắt nạt sao?



Minh Thù vừa nói những lời này ra, đột nhiên mọi người im lặng. 



Úy Nhiên được người khác thêm vào, cũng chưa từng nói chuyện nên không ai biết cô ta ở đây.



Hơn nữa mạng xã hội này cũng rất dễ, mọi người mở tư liệu ra nhìn, thì có thể xác định đây là Úy Nhiên đại thần.



Minh Thù sao chép câu nói này, sau đó dán ở tất cả mọi chỗ có bình luận. 



Cô chắc lần này sẽ có rất nhiều người truyền đi, hơn nữa tốc độ rất nhanh, ngay cả tác giả nào trên diễn đàn cũng làm như vậy.



Minh Thù hài lòng ăn hai phần gà.



Không sợ các ngươi hận ta, chỉ sợ các ngươi không hận ta! 



Tìm đường chết.



Trẫm rất chuyên nghiệp!