Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1063 : Thủ lĩnh tại thượng (12)

Ngày đăng: 03:14 20/04/20


Ôn Noãn giận không có muối, nhanh chóng nhận lấy đồ từ đại lão Thù... toàn bộ nhà bếp.



Ôn Noãn: "..."



Cô thật là đang nằm mơ, trải nghiệm gần đây thực ra đều là nằm mơ. 



"Đồ này... của cô để chỗ nào vậy?" Sao có thể đột nhiên biến ra như vậy?



"Từ trong không khí lôi ra ngoài, cô thử xem, nói không chừng cô cũng có thể lôi đồ ra đó." Minh Thù nói bừa, dọa đến Ôn Noãn ngẩn người ra.



Huyền ảo. 



Thế giới này thật huyền ảo.



Cô nhất định là đang nằm mơ.



Nếu không... sao phát triển lại càng ngày càng không đúng rồi? 



Minh Thù vẫn tính toán trong lòng, giá trị hào quang không nhiều lắm, không thể cứ ăn đồ ăn vặt của cửa hàng hệ thống. Lúc có thể tự lực cánh sinh vẫn là tự lực cánh sinh chứ.



[... Ký chủ tự lực cánh sinh ý là bắt nữ chính đi?]



Trẫm đây là bảo vệ cô ta! Tại sao là bắt nữ chính đi? 



[...] Cô chính là muốn như vậy, đừng cho là tôi không biết, cô dự định sau này đều làm như vậy.



Suỵt!



Chuyện này ngươi làm sao có thể nói lung tung như vậy! 



[...]



...



Toàn bộ nhà bếp có Minh Thù cung cấp, Ôn Noãn làm đồ ăn thuận tiện hơn nhiều, trình độ tăng vụt lên, đạt được năm sao khen ngợi của Minh Thù. 



Không thắp sáng nữ chính với tài nghệ nấu ăn cũng không phải là nữ chính tốt.



Vì vậy bộ tộc Khổng Tước yên tâm trải qua những ngày tháng hạnh phúc.



Minh Thù không ngừng bị tài nghệ nấu ăn của Ôn Noãn chinh phục, còn có người thú của bộ tộc Khổng Tước, trước đây bọn họ chưa từng ăn đồ ăn như vậy. 



Rõ ràng nguyên vật liệu vẫn là những thứ bọn họ thường ăn, nhưng mùi vị chênh lệch quá nhiều, ăn ngon đến muốn nuốt cả đầu lưỡi.



"Thủ lĩnh, thủ lĩnh, không xong rồi. Bộ tộc Chó Mực mang theo người thú đến bên này của chúng ta rồi."



Một người thú từ bên ngoài sơn cốc chạy vào, khuôn mặt hoang mang. 




Hiện tại người thú cao lớn có chút đâm lao phải theo lao.



Người ta cũng nói như vậy rồi, nếu hắn không đánh thì chẳng phải là làm mất mặt bộ tộc sao? 



Nhưng hôm nay hắn tới thật ra chỉ muốn mang người thú giống cái tên Ôn Noãn kia trở về.



Thủ lĩnh đặc biệt giao nhiệm vụ, không muốn mọi chuyện phức tạp. Cho dù chuyện bọn họ bị đánh trước đây, cũng phải trả thù sau khi dẫn Ôn Noãn trở về.



Minh Thù vẫn còn tiếp tục chập chờn: "Nếu như ta trực tiếp đánh, ngươi xem thử bây giờ bộ tộc bọn ta chỉ ít người thú như vậy bla... bla..." 



Người thú bộ tộc Khổng Tước lạnh run.



Thủ lĩnh có phải muốn lấy bọn họ đổi đồ ăn hay không?



Trong đầu người thú cao lớn có chút loạn, hồi lâu hắn đột nhiên giơ tay lên, gầm lên một tiếng: "Đánh cho ta!" 



Minh Thù mím môi mỉm cười, từ chỗ cao nhảy xuống, trực tiếp che ở lối vào.



"Đánh sớm là tốt rồi, nói với các ngươi lâu như vậy cũng rất mệt mỏi."



"..." 



"Đến đây đi đến đây đi, đánh xong sớm một chút, về sớm một chút còn ăn cơm."



"..."



Người thú cao lớn quét về phía người thú trên vách núi: "Dao Lạc ngươi không gọi bọn họ xuống đây?" 



Minh Thù mỉm cười: "Đánh các ngươi, một mình ta đủ rồi."



"Ha...." Người thú cao lớn dường như bị chọc tức đến nở nụ cười: "Nhĩ Du chưa từng có giọng điệu lớn lối như vậy, ngươi một người thú giống cái lại nói khoác lác không biết ngượng như thế."



"Cho nên bây giờ Nhĩ Du không phải thủ lĩnh đó." Minh Thù giơ hai tay hai bên ra vẻ không biết. 



"Cái gì?"



"Ngươi không biết à?" Minh Thù kinh ngạc: "Thủ lĩnh bộ tộc hiện tại là ta."



Người thú cao lớn: "..." 



Tuy khoảng cách giữa các bộ tộc không xa nhưng phần lớn bộ tộc đều là quan hệ của thợ săn và con mồi, ai rảnh rỗi đến nhiều chuyện để chịu chết.



Chuyện Minh Thù soán ngôi xảy ra nhanh như tia chớp, bên bộ tộc Lợn Rừng không nói, trong khoảng thời gian ngắn dường như không có bộ tộc biết chuyện này.



"Rốt cuộc các ngươi có đánh hay không?" Trẫm đã bày ra tư thế lâu như vậy, không cần mặt mũi nha!