Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1101 : Tường vy cấm khúc (11)

Ngày đăng: 03:15 20/04/20


Minh Thù lộ ra răng nanh cắn vào cổ Tô Miên.



Tô Miên cảm thấy có vật bén nhọn cắm sâu vào da thịt, có chút đau... có chút lạnh.



Nhưng rất nhanh cô liền buông ra, trực giác nói cho Tô Miên biết không chảy máu. 



Một vật lạnh giá mềm mại đảo qua trên cổ, cả người Tô Miên như muốn nổ tung.



Cô, cô... Cô ấy làm cái gì thế!



"Soạt soạt." 



Gió thổi qua tường gạch, đất cát từ trên tường gạch rơi xuống.



Tô Miên còn chưa kịp phản ứng, phía sau lưng lại phát lạnh, tiếng xé gió từ phía sau truyền đến, tế bào toàn thân đều kêu gào nguy hiểm.



Hắn theo bản năng ôm Minh Thù tránh sang bên cạnh. 



"Rầm!"



Chỗ bọn họ vừa đứng bị đạp thành một cái hố, đất đá tung tóe bụi bắn tứ tung, ở giữa mông lung nhìn thấy có một bóng đen đang đi về phía bọn họ.



Tô Miên theo bản năng kéo Minh Thù ra phía sau, giơ tay lên ngăn cản. 



Sau một lần giao thủ, Tô Miên đã nhìn rõ người tấn công bọn họ.



Đó là một người giống như Minh Thù, một thanh niên bọc kín người bằng áo choàng đen.



Nhìn qua cũng không khác lắm người bình thường, nhưng răng nanh của hắn lộ ra, ánh mắt sắc lạnh chứng minh người này cũng không là người bình thường. 



Hắn là Huyết tộc.



Lúc Tô Miên nhận ra điều này, cũng đã cùng đối phương đánh qua vài chiêu.



Đối phương dường như không muốn cùng hắn dây dưa, mục tiêu của hắn là Minh Thù phía sau. 



Thanh niên lắc mình một cái, hình bóng thanh niên trước mặt Tô Miên biến mất.



Hắn bỗng nhiên xoay người.



Cô gái khép áo choàng lại đứng ở bên đó, nửa gương mặt giấu trong chiếc mũ trùm, chỉ có thể nhìn thấy cằm cùng với khóe miệng khẽ nhếch lên của cô. 



Thanh niên tiến lên, cô cũng không có cảm giác lo lắng gì cả, thậm chí là không có bất kỳ phòng bị nào, tùy thời tùy chỗ người ta đều có thể đưa cô vào chỗ chết.




"Tên kia…" Minh Thù cười: "Hẳn được sơ ủng thành thành viên Huyết tộc!"



"Sơ ủng?" Từ này, hắn dường như đã thấy qua trong tài liệu, có điều ghi lại quá mơ hồ chỉ là xuất hiện qua cái từ này. 



Minh Thù nói: "Chỉ có trải qua sơ ủng Huyết tộc, mới thực sự là Huyết tộc. Huyết tộc đối với thành viên có yêu cầu nghiêm khắc, không có ai tùy tiện sơ ủng con người."



"Yêu cầu gì?"



Minh Thù nửa người đều dựa vào trên người Tô Miên, Tô Miên giơ tay lên cuối cùng lại đút vào trong túi quần. 



"Con nối dõi và bạn đời." Minh Thù nhìn chằm chằm Tô Miên nhìn động mạch máu, nuốt một ngụm nước bọt: "Những Huyết tộc không có khả năng sinh sản, sẽ sơ ủng một đứa bé trai loài người làm dòng dõi. Mà bạn đời, tất nhiên là phải thích con người, mới có thể cho hắn sơ ủng."



"Chỉ có hai trường hợp này?"



"Đúng vậy." Minh Thù lại sát gần cổ hắn, xem thường thì thầm: "Dù sao sơ ủng đối với Huyết tộc mà nói là chuyện rất quan trọng, đại diện cho việc hắn về sau sẽ phải phụ trách đối tượng sơ ủng đó, bất kể là làm bậc cha chú hay là bạn đời... Cho nên, thiếu niên, cứ làm người cho tốt, đừng muốn những thứ không thiết thực này." 



Minh Thù đột nhiên chuyển đổi giọng điệu: "... Cậu thơm quá."



Tô Miên: "..."



Đây chắc chắn không phải là một câu tâm tình, cô chính là muốn cắn hắn! 



Tô Miên chờ động tác của cô, nhưng mà cô chỉ cọ một hồi dường như không muốn buông hắn ra, lấy ra một hộp sữa tươi.



Nếu như lúc trước hắn cảm thấy đó là sữa bò, bây giờ hắn cũng không cho rằng như vậy nữa.



Tô Miên có chút khó chịu nhìn cô uống hết hộp sữa. 



Không phải là vì máu...



Tô Miên cũng không rõ đó là cảm giác gì.



"Cô có thể uống máu của tôi…" 



Tô Miên nói xong sửng sốt một chút.



Sao hắn có thể nói ra những lời này?



Tuy hắn muốn trở thành Huyết tộc, nhưng hắn cũng không muốn trở thành thức ăn. 



Có điều lời đã nói ra, cũng không thu về được, Tô Miên chỉ có thể kiên trì chống lại ánh mắt Minh Thù.