Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1122 : Tường vy cấm khúc (32)

Ngày đăng: 03:15 20/04/20


Ba ngày sau khi tin tức Thụy Sa bị bắt cóc được truyền đến, Guyon bị giết chết nghi phạm đương nhiên vẫn là Minh Thù.



Mọi tình tiết đang phát triển theo quỹ đạo cũ, có điều trước đó Thụy Sa không hề mất tích…



Đồng Diệp bảo Minh Thù thời gian này đừng có đi lại lung tung, người của Huyết tộc đang tìm cô khắp nơi. 



Đồng Diệp cảm thấy hoài nghi hai sự việc này: “Thực sự không phải do cậu làm đấy chứ?”



Minh Thù đang cầm khẩu lương: “Bị điên à.”



Đồng Diệp khóe miệng giật giật: “Hay là cậu chuyển qua chỗ tôi đi, họ sớm muộn gì cũng tìm đến chỗ cậu đấy.” 



Minh Thù vắt chân lên đung đưa, biểu cảm tỏ ra không chút quan tâm: “Tìm thấy thì đã sao, giết được tôi chắc?”



Đồng Diệp: “Cũng không biết được, đề phòng lỡ như...”



Minh Thù cười với Đồng Diệp: “Vậy thì bọn họ chắc vui mừng lắm đấy.” 



Đồng Diệp: “?” Giết được cô dĩ nhiên là vui rồi.



Đồng Diệp không khuyên được Minh Thù chỉ có thể rời đi: “Có tin tức gì tôi sẽ liên lạc với cậu, cậu đừng có đi lung tung đấy nhé.”



“Tôi nghĩ cậu nên đi tìm người yêu đi.” 



Đồng Diệp lườm nhẹ: "Quản cậu cũng mệt chết đi được tôi còn tìm người yêu nữa tôi đâu có điên, cậu uống ít thôi cẩn thận ngộ độc thực phẩm đấy."



Minh Thù: “…”



Đồng Diệp rời đi không lâu thì Tô Miên quay về. Tô Miên buông cặp xuống bước tới ôm Minh Thù: “Nhớ tôi không?” 



“…Trưa mới gặp xong, nhớ gì chứ?”



“Một ngày không gặp như cách ba năm.” Tô Miên hôn lên cổ Minh Thù, cái hôn mang theo hơi ấm rơi trên làn da mát lạnh của Minh Thù: “Tôi nhớ em lắm.”



Rõ ràng chỉ là những lời nói đơn giản, nhưng mỗi lần nghe được lại thấy tim vô cùng ấm áp. Minh Thù ho nhẹ một tiếng đẩy đầu Tô Miên ra: “Bài tập của cậu làm xong chưa?” 



Tô Miên ngậm nhẹ ngón tay của Minh Thù, đầu lưỡi khẽ lướt qua ngón tay của cô: “Bài tập của tôi là em.”



Minh Thù: “…” Tiểu yêu tinh được lắm.



Tô Miên nghịch ngợm một lúc cắn nhẹ lên môi Minh Thù nhẹ giọng hỏi: “Có đói không?” 
“Đem hắn đi.” Hắn phất tay Đồng Diệp nằm rạp trên đất. 



“Ha Ha.” Mấy ngón tay bị thân người đè lên của Đồng Diệp nhanh chóng cào vài nhát trên đất.



Ba rưỡi đêm một chiếc xe từ phía xa lao tới dừng ở chỗ gần chiếc xe bị lật.



Minh Thù mở cửa xe bước xuống định vị trên điện thoại báo cho cô biết chính là chỗ này. Cô nhìn quanh bốn phía phát hiện ở gần đó có chiếc xe bị lật. 



Một chiếc điện thoại được tìm thấy dưới ghế ngồi trong xe, màn hình đang hiển thị gửi định vị ngoài ra còn có một chữ cứu chưa được gửi đi, chủ nhân của nó chắc chắn chỉ kịp gửi định vị, không có thời gian gửi thêm gì nữa.



Tô Miên cầm đèn pin chiếu vào trong xe: “Đây là xe của Đồng Diệp phải không?”



Minh Thù "ừ" một tiếng. 



“Ai đã bắt cậu ta chứ?”



Minh Thù cũng muốn biết người đó là ai, ai có thể bắt cậu ta? Ai mà không biết cậu ta là người cùng phe với Minh Thù chứ.



Minh Thù lấy đèn pin từ tay Tô Miên tìm xung quanh xe nhưng không phát hiện thấy dấu vết gì, Minh Thù quay lại đường lớn ánh đèn của đèn pin rọi không được rộng lắm, cô quét qua quét lại cuối cùng dừng ở một chỗ có vẻ hỗn loạn đầy bụi đất. 



Có dấu vết đỏ sậm của máu để lại.



Trông rất giống một ký hiệu nào đó nhưng cũng có vẻ như tùy tiện vẽ ra.



“Đây là cái gì vậy.” 



“Guyon.”



Tô Miên nhìn mặt đất tung tóe cát bụi không biết cái ký hiệu đó là gì, chả hiểu sao cô lại có thể nhận ra được?



Guyon đã chết nhưng Huyết tộc lại cho rằng cái chết của hắn là do Minh Thù giết cho nên người bắt cóc Đồng Diệp là… 



Con trai của Guyon là ai ấy nhỉ?



Minh Thù kéo Tô Miên lên xe, cô mở ứng dụng wechat phiên bản giả thường dùng ra xem phần trang bạn bè.



Trang bạn bè của Huyết tộc cũng không khác của con người là mấy chỉ có điều bình luận của họ chỉ toàn là những vấn đề hơi kinh dị, như hôm nay uống được bao nhiêu máu, có tươi hay không. 



Minh Thù kéo xuống cuối cùng dừng lại ở một tấm ảnh đầu người lông tóc đỏ chót rất bắt mắt.