Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1165 : Lão bản không hẹn (33)

Ngày đăng: 03:16 20/04/20


"Phong Hoành tiên sinh."



"Kiều Khởi tiểu thư, có chuyện gì thế?"



"Nghe nói mẹ anh cầm hai triệu muốn đuổi đầu bếp nữ của nhà tôi đi?" 



"Cái gì?" Phong Hoành nghe xong ngây cả người.



"Nữ đầu bếp nhà tôi chỉ đáng giá hai triệu thôi sao? Được rồi, tôi cho anh hai triệu, về sau anh không được tìm nữ đầu bếp nhà tôi nữa, tôi sẽ nuôi cô ấy!"



"Đợi đã... cô đang nói cái gì vậy?" Hai triệu cái gì? Đuổi cái gì? Còn nữa, đó là người yêu hắn, không phải đầu nữ bếp của cô! 



"Hỏi mẹ của anh đi, chi phiếu tôi sẽ cho người đưa cho anh, đừng có đến tìm nữ đầu bếp nhà tôi nữa."



Minh Thù nói xong ngắt cuộc gọi.



Phong Hoành: "..." Mẹ của hắn đã thay hắn làm gì! 



Làm sao lại ầm mĩ tới cả cô gái kia chứ!



Muốn chết!



Phong Hoành bỏ luôn buổi họp, trực tiếp đi tìm bà Phong, sau khi biết mọi chuyện từ bà Phong, Phong Hoành không biết nên dùng thái độ gì đối với mẹ mình. 



"Mẹ... con thích Nguyễn Tiểu Liên."



Bà Phong dùng thực lực diễn ra hình tượng một bà mẹ yêu giàu ghét nghèo độc ác: "Con cho rằng cô ta thích hợp với con sao? Người như cô ta chỉ thích tiền của con thôi!"



"Cô ấy không phải là người như thế." 



"Hừ, người như vậy mẹ đã thấy rất nhiều, giả bộ tốt hơn so với người khác trên thực tế đều là vì tiền. Mẹ sẽ không hại con, con và cô ta không thích hợp."



"Mẹ..."



"Phong Hoành, mẹ cho con biết, mẹ tuyệt đối không cho phép Nguyễn Tiểu Liên qua lại với con, có cô ta thì không có mẹ, có mẹ thì không có cô ta, tự con chọn đi!" 



Phong Hoành có điểm bất lực: "Mẹ, mẹ có biết Kiều Khởi vừa gọi điện thoại cho con không?"



Bà Phong không hiểu sao lại liên quan đến vị tiểu thư nhà họ Kiều kia.



Có điều nếu như Kiều gia... 



Kiều gia chỉ còn một cô con gái như vậy, về sau Kiều gia đều là của cô ta...



"Kiều Khởi nói cho con hai triệu, bảo con đừng đi tìm Nguyễn Tiểu Liên nữa."




Minh Thù tại quán bar xem những tấm hình kia, có một ít là ảnh chụp, Minh Thù phóng to quan sát từng tờ từng tờ một. 



Nhưng những thứ này đều là di vật của người bị hại, cảnh sát cũng đã lật tới lật lui tìm qua rồi.



Lúc cô chuẩn bị bỏ cuộc, ngón tay đột nhiên ngừng lại sau đó rất nhanh phóng lớn lên, đây là...



Minh Thù quay trở lại xem là ảnh chụp đồ đạc của ai. 



Hai chữ Kiều Vận rất bắt mắt.



Di vật của Kiều Vận?



Nhưng trong trí nhớ của nguyên chủ, vì sao cho tới bây giờ chưa bao giờ thấy qua cái này? 



Đó là một đôi bông tai, không thể nào là Kiều Vận tự mua, vì bất kể cô có mua cái gì, cũng sẽ mua cho nguyên chủ một cái, coi như màu sắc khác nhau, kiểu dáng cũng chắc chắn sẽ giống nhau.



Cho nên chỉ có thể là có người nào đó tặng...



Nhưng nếu là bạn thân, có tặng thì cũng sẽ tặng hai phần… 



Minh Thù tới thẳng đồn cảnh sát, yêu cầu kiểm tra di vật của chị cô.



Những vật kia mặc dù là vật chứng nhưng cũng là di vật, lại có quan hệ Minh Thù cuối cùng cũng được xem những đồ vật kia.



Tất cả đều đựng trong các túi đựng vật chứng, Minh Thù tìm đôi bông tai kia, chế tạo tinh xảo, khảm nạm phía trên chính là viên kim cương màu hồng. 



Kim cương hồng tương đối hiếm có, nhưng Kiều Vận là đại tiểu thư của Kiều gia, sở hữu đồ trang sức như vậy cũng không kỳ lạ, lúc đó ông Kiều và bà Kiều quá mức bi thương, hoa tai lại là vật nhỏ nên lúc xem di vật cũng không để ý tới.



"Thứ này, không phải là của chị tôi." Minh Thù cầm đôi bông tai: "Tôi chưa từng thấy qua đôi bông tai này."



Vì đều là vật chứng quan trọng, cùng xem với cô chính là đội trưởng phụ trách vụ án này. 



"Không phải là của chị cô?" Đội trưởng nghi hoặc: "Vì sao năm đó lại không nói ra?"



"Lúc đó hỗn loạn như vậy, đồ vật nhỏ như đôi bông tai, mọi người cho chúng tôi sau khi xem một lượt thì vật chứng đã bị lấy đi, làm sao phát hiện ra được?"



Đội trưởng: "..." 



"Có lẽ là đồ chị cô được người ta tặng, không nói cho cô biết thì sao?"



"Vì sao chị tôi không nói cho tôi biết? Lẽ nào đây không phải là điểm đáng ngờ?"



"..." Đội trưởng sâu đậm nhìn vào hai mắt Minh Thù, lấy điện thoại di động phân phó: "Gọi người nhà của những người bị hại khác tới đây nhận diện di vật một lần nữa."