Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1172 : Gian hùng giữa đường (2)

Ngày đăng: 03:16 20/04/20


Nguyên chủ thân là thừa tướng, cũng không phải là người gặp ai cũng nói chuyện cho nên Minh Thù chỉ định ứng phó hai câu.



Thế nhưng có người không nghĩ như vậy.



“Bốp bốp bốp...” Tiếng vỗ tay từ xa đến gần: "Thừa tướng đại nhân, thật là làm cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa." 



Phượng Kỳ quốc sắp đặt một tướng hai các, nữ nhân này chính là một các lão... Phùng các lão, hiện nay cũng là tâm phúc bên cạnh Thẩm Ngọc.



Có thể được xưng một chữ lão, đương nhiên tuổi cùa Phùng các lão không nhỏ, cơ thể đã có chút phát tướng, khoác lên người quan phục màu xanh đen rất có uy nghi của các lão.



Thừa tướng đứng phía trước địa vị đương nhiên cao hơn các lão, cho nên Phùng các lão nhìn Minh Thù vẫn phải cúi đầu. 



Minh Thù khép hai tay vào trong tay áo rộng lớn, không chút nào khiêm tốn nói: "Có thể làm cho Phùng các lão nhìn với cặp mắt khác xưa là vinh hạnh của ta."



Phùng các lão: “...”



Người nào nghe không hiểu nàng đang châm chọc chứ? 



Hai người đối mặt nhau, các đại thần còn lại không dám lên tiếng, bước chậm lui về phía sau nhưng lại muốn xem kịch cho nên di chuyển vô cùng chậm rãi.



Phùng các lão lạnh lùng hừ một tiếng: "Lần này thừa tướng đại nhân lập được đại công, bệ hạ nhất định sẽ ban thưởng thật hậu hĩnh cho thừa tướng đại nhân."



Hai chữ ban thưởng nói khá nặng nề. 



"Ta đây rất chờ mong." Minh Thù nhếch khóe miệng cười yếu ớt.



Phùng các lão có chút kỳ quái nhìn nữ thừa tướng mặc y phục sắc hồng đối diện, chuyện gì xảy ra? Trước đây nói chuyện với nàng, nàng sẽ không trả lời như thế...



Phùng các lão nhìn chằm chằm Minh Thù vài giây, cuối cùng phất tay áo đi qua một bên khác. 



Hiện tại ta cứ để ngươi vui vẻ, xem ngươi còn có thể vui vẻ bao lâu nữa.



Phùng các lão vừa đi, đám đại thần bên phía nàng ta cũng tản ra, đám bên phía nguyên chủ chậm rãi vây xung quanh.



"Đại nhân, hôm nay người thượng triều phải cẩn thận." 



"Gần đây trong triều rất bình thường các ngươi lo lắng chuyện gì."



"Đúng vậy đại nhân, người nhất định phải cẩn thận, khoảng thời gian người rời khỏi đây, bệ hạ đổi không ít người hiện tại Phùng các lão có quyền lực rất lớn."



Minh Thù bày tỏ đã biết. 



-



Càn Khôn điện lúc thượng triều, xanh vàng rực rỡ khắp nơi lộ ra khí chất vương quyền.




Sao trẫm có thể tùy tiện quỳ chứ! 



Trẫm không biết xấu hổ sao!



Đồ ăn vặt của trẫm cũng sẽ không đồng ý!



[Nhiệm vụ ẩn: Tự cổ thánh hiền đa bạc mệnh, gian hùng ác thiếu giai phong hầu.] 



Minh Thù: “...” Làm cái gì làm cái gì! Giựt dây trẫm làm gian thần sao? Đừng tưởng rằng ngươi đọc thơ thì không phải giật dây!



[Ký chủ, không phải gian thần, là gian hùng.] Hài Hòa Hiệu rất nghiêm túc sửa đúng.



Minh Thù: “...” 



Có khác biệt sao? Có khác biệt sao? Cuối cùng cũng không phải bị người khác mắng chửi sao, ngươi một ngày không giựt dây trẫm làm chuyện cặn bã thì khó chịu đúng không?



Ký chủ vốn là cặn bã, cặn bã thêm một chút không sao cả, vì vậy Hài Hòa Hiệu rất vui thích tiếp tục.



[Gợi ý: Mời ký chủ nỗ lực trở thành một tên gian hùng.] 



Trẫm không muốn!



Trẫm lại không cần giá trị thù hận nữa...



Đúng vậy! 



Trẫm làm nhiệm vụ gì!



Trẫm đi tìm nữ chính không phải tốt hơn sao!



Nói đi nói lại... 



Hiện tại nữ chính ở nơi nào chứ?



[Ký chủ, nếu như nhiệm vụ ẩn thất bại, sẽ khấu trừ hai mươi phần trăm giá trị thù hận, giá trị thù hận thấp hơn một triệu thương thành sẽ đóng cửa.]



Minh Thù: "..." Ta cảm thấy quy tắc này là do ngươi mới vừa quy định. 



[Thời thời khắc khắc vì ký chủ phục vụ là trách nhiệm của ta.]



***



(*) Long ỷ: Ngai vàng, ghế ngồi của vua.