Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1174 : Gian hùng giữa đường (4)

Ngày đăng: 03:16 20/04/20


Lý đại nhân tức đến mức sắc mặt đỏ bừng: "Thừa tướng, ngươi ít ngậm máu phun người đi!"



"Ngươi có thể mua được thân tín của ta, còn có cái gì không thể làm được?"



"Ta không có!" 



"Mọi người tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe thấy, ý của ngươi là nàng nói dối? Đây chính là nhân chứng ngươi tìm tới, chẳng lẽ ngươi lại tìm nhân chứng tới nói xấu mình?"



Lý đại nhân tức đến mức không nói ra lời thân thể run lên, trong ánh mắt dường như có thể phun lửa.



Nhân chứng là hắn tìm về cũng đúng là nói xấu hắn... 



Đúng thật không có cách nào phản bác.



Chân tướng của việc này trong lòng Thẩm Ngọc biết rất rõ, nhưng lúc này nàng cũng không thể làm gì chỉ có thể nhìn, lúc cần thiết nàng còn phải đứng ở bên phía thừa tướng.



Lý đại nhân đang không biết phải làm sao làm, ánh mắt quét tới Phùng các lão, đột nhiên tựa như nhớ tới cái gì: "Bệ hạ, bệ hạ, vi thần còn có người làm chứng." 



Thẩm Ngọc xanh mặt quát lớn: "Lý đại nhân, điện Càn Khôn này không phải nơi để cho ngươi làm trò đùa, nói xấu thừa tướng ngươi biết là tội gì không?"



Lý đại nhân cuống quít dập đầu: "Bệ hạ, ngài phải tin tưởng vi thần, vi thần thực sự còn có nhân chứng."



Thẩm Ngọc mặc dù rất muốn lập tức gọi nhân chứng vào yết kiến, nhưng lúc này vẫn phải làm bộ hỏi Minh Thù: "Thừa tướng, ngươi xem thế nào?" 



Minh Thù không sao cả.



Thẩm Ngọc giơ tay lên, ý bảo bọn họ cho nhân chứng khác vào.



Nhưng mà chuyến đi này mất những nửa canh giờ, ngự lâm quân trở về bẩm báo, căn bản không tìm được nhân chứng này. 



"Không... sao có thể không có... nhất định là thừa tướng đã bắt nàng ta đi." Khuôn mặt Lý đại nhân tỏ vẻ không thể tin được.



Thẩm Ngọc nhìn về phía Minh Thù, Minh Thù nâng khóe môi lộ ra nụ cười nhẹ nhàng.



Ý kia dường như là đang nói chính là ta làm đấy nhưng ngươi không có chứng cứ, ngươi có thể làm gì được ta? 



Nếu không phải là Thẩm Ngọc khống chế bản thân không tệ, lúc này chắc đã đập phá đồ đạc.



Minh Thù bình tĩnh hỏi: "Bệ hạ, Lý đại nhân nói xấu ta như vậy nên xử lý như thế nào?"



Thẩm Ngọc: "..." 



Phùng các lão không ngờ sự việc lại phát triển trở thành như vậy, nhưng...



Thẩm Ngọc trong ánh nhìn chăm chú của Minh Thù, dường như từ trong hàm răng đẩy ra một câu nói: "Hãm hại trung lương nói xấu thừa tướng, tước đoạt chức quan đưa vào thiên lao chờ ngày xử lý."



Lý đại nhân bị người mang xuống. 




"Được rồi, đi thôi." Thiếu nữ nhẹ giọng nói.



Nàng cất bước đi về phía trước, trang sức trên người va chạm vào nhau tạo ra nhưng âm thanh thanh thúy. 



-



Minh Thù từ trong cung đi ra, Cảnh Du lập tức tới nghênh đón: "Đại nhân, có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không?"



Minh Thù nghiêm túc suy nghĩ một chút: "Đói bụng." 



"..." Đại nhân, ta không phải hỏi chuyện này!



Minh Thù phiền muộn nói thầm: "Phải cố gắng làm gian hùng, như vậy thì có thể được ăn đùi gà."



Cảnh Du: "..." 



Vừa rồi nàng dường như nghe thấy cái gì.



Dường như lại không nghe thấy.



Gần đây có phải là quá mệt mỏi rồi nên xuất hiện ảo giác không? 



Cảnh Du hoài nghi nhìn lại đại nhân của mình: "Đại nhân, lần này bọn họ hãm hại không thành công chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ."



"Không sao."



Cảnh Du: "???" 



Không sao cái gì!



"Đại nhân... xử lý Ngô Anh như thế nào?" Vì là người của phủ thừa tướng, Thẩm Ngọc để cho Minh Thù tự mình xử lý.



"Theo quy củ xử lý." 



"Nhưng..." Cảnh Du có chút lo lắng: "Bệ hạ giao Ngô Anh cho ngài xử lý, chưa chắc không phải là để dò xét ý tứ."



Minh Thù đột nhiên hỏi: "Nàng dám ở bên ngoài đụng đến ta sao?"



Cảnh Du lưỡng lự vài giây: "Không dám." 



"Cho nên sợ cái gì, đi... trở về ăn đùi gà."



Cảnh Du: "..."



Đại nhân sao lại trở nên kỳ lạ như thế?