Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1184 : Gian hùng giữa đường (14)

Ngày đăng: 03:16 20/04/20


Chính giữa được dọn dẹp, Thẩm Sính làm một thế cố lên cổ vũ về phía Minh Thù.



Minh Thù: “...”



Hiện tại trẫm phải lưu lạc đến mức cùng với nam nhân đoạt nam nhân... 



Bà nó!



Đợi đánh xong, nhất định phải đánh tiểu yêu tinh kia một trận, kể cả phía trước cùng nhau.



Thẩm Sính hoàn toàn không biết mình bị ghi tên vào sổ đen, lúc này còn đang đắm chìm trong vui vẻ. 



Hoàn Ly có chút phức tạp cởi áo khoác, bên trong hắn cũng mặc một bộ đồ màu đỏ, không có áo khoác nhìn qua gọn gàng không ít.



"Mời."



Minh Thù nhấc chân đi tới. 



Hoàn Ly mới vừa bày ra tư thế chuẩn bị suýt chút nữa không tránh khỏi một chưởng bén nhọn xông tới, hai chiêu thôi Hoàn Ly đã rơi xuống.



Minh Thù đánh bất ngờ, đợi Hoàn Ly ổn định, trong lúc nhất thời có chút khó phân thắng bại.



Nếu như thua trận này, đối tượng thực sự có thể sẽ bị hỏa táng. 



Hoàn Ly phát hiện Minh Thù công kích nhanh hơn, mỗi lần đều cảm giác hắn có thể đánh nàng, cuối cùng đều rơi vào khoảng không.



Minh Thù đè cánh tay Hoàn Ly lại, Hoàn ly cản chân Minh Thù, hai người dừng lại trong giây lát.



Minh Thù hạ giọng: "Lạc Yến, ngươi thật đúng là chỗ nào cũng có thể tìm đến." 



Giọng Hoàn Ly hơi có chút biến hóa, nghiến răng nghiến lợi: "Ngươi nghĩ rằng ta dễ dàng sao?"



Hắn không biết hai người kia làm sao có thể làm được, mỗi không gian đều có thể gặp gỡ thế nhưng hắn không thể.



Phí nửa ngày, ngay cả một bóng ma cũng không tìm thấy. 



Hiện tại hắn chỉ muốn trở về.



Dù cho bưng trà dâng nước một tháng cho tên Kỳ Ngự tự luyến kia, hắn cũng chấp nhận!



Hai người tách ra, qua hai chiêu lại đụng vào nhau. 



Minh Thù: "Ngươi bớt có chủ ý với hắn đi."



Lạc Yến: "Chỉ dựa vào hắn mới có thể trở về ngươi có biết hay không, nếu như ở không gian này lâu đối với chúng ta mà nói cũng có tổn hại, ngươi đây cũng đang hại hắn."



Minh Thù: "Sao ta biết lời ngươi nói là sự thật?" 
"Không." Minh Thù giơ tay lên quơ quơ.



Thẩm Ngọc tức đến mức đập về hướng Minh Thù rời khỏi.



"Người đâu!" Thẩm Ngọc hét lớn một tiếng. 



Phía ngoài Ngự Lâm quân tràn vào.



"Bắt nàng ta lại." Thẩm Ngọc chỉ vào Minh Thù, trước đây nàng kiêng kỵ này kiêng kỵ nọ, ngày hôm nay nàng sẽ giết nàng ta, nàng ta chết, xem thử những người đó còn có thể thế nào.



Minh Thù nhìn Ngự Lâm quân ngăn mình lại. 



"Ta không muốn đánh nhau." Minh Thù nói thầm một tiếng: "Vừa rồi cũng chưa ăn no. "



Vừa lúc Thẩm Sính nghe thấy: "..."



Thế nhưng lúc Ngự Lâm quân xông tới, nàng đã thuận tay cầm một cái bàn nhỏ đập tới, thuận thế cướp được vũ khí từ tay Ngự Lâm quân. 



"Mặc kệ sống chết." Thẩm Ngọc ở phía trên hét.



Phùng các lão muốn ngăn cũng ngăn không được, Trương các lão cúi thấp đầu một bộ dạng không dám nhìn.



Có câu mặc kệ chết sống của Thẩm Ngọc, Ngự Lâm quân ra tay mạnh hơn, Minh Thù kéo Thẩm Sính lúc này như bị dọa, ánh mắt này, động tác này, Minh Thù cho tròn điểm. 



Tiếng kêu thảm thiết của Ngự Lâm quân trong đại điện vang lên.



Thẩm Ngọc nhìn nàng ta vẫn còn đang đánh với Ngự Lâm quân, từng người từng người ngã xuống dưới tay của nàng ta.



Sắc mặt Thẩm Ngọc từ chắc chắn đến hoảng sợ rồi đến trắng bệch. 



Thẩm Ngọc không nhớ rõ Minh Thù rời khỏi lúc nào, đợi khi nàng phục hồi tinh thần, đại điện chỉ còn lại nàng và Phùng các lão.



Phùng các lão chờ Thẩm Ngọc phát tiết.



"Bệ hạ..." 



Thẩm Ngọc tức đến mức run lên: "Cảnh Sắt còn dám động thủ trong cung sao."



"Bệ hạ, thừa tướng này vô cùng đáng sợ..." Phùng các lão nhăn mặt: "Ngự lâm quân cũng không bắt được nàng, trước kia chúng ta phái người ám sát nàng cũng không thành công."



Sắc mặt Thẩm Ngọc tối hơn, lúc đầu dự định làm cho nàng ta chết ở biên quan, ai biết nàng ta có thể trở về còn đánh thắng trận. 



Thẩm Ngọc từ từ ngồi vào long ỷ: "Phùng các lão, ngươi tin chuyện nàng và Thất hoàng muội không?"



Phùng các lão lưỡng lự: "Không biết được, nhưng trước kia Thất điện hạ và thừa tướng quả thực không bao giờ xuất hiện cùng nhau, nếu như các nàng có mưu đồ bí mật gì, làm lớn như vậy cũng không phải là hành động sáng suốt."