Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1188 : Gian hùng giữa đường (18)

Ngày đăng: 03:16 20/04/20


“Điện hạ.”



Cảnh Du tiễn Thẩm Sính lên xe ngựa: “Thuộc hạ tiễn người hồi cung.”



Thấy Thẩm Sính trước mặt khôi phục lại bộ dạng của một nữ nhân, trong đầu Cảnh Du đều là bộ dạng trước đây của hắn, đại nhân không hổ danh là đại nhân, có thể phát hiện Thất điện hạ không giống với người thường. 



Tình huống này trong hoàng thất, bản thân Cảnh Du cũng có thể đoán được ít nhiều.



“Đại nhân đâu?”



“Đại nhân...” Đang tự viết tội trạng cho nàng ấy. 



Lời này đương nhiên không thể nói ra.



Cảnh Du nhận lấy một cái hộp bên cạnh: “Điện hạ, cái này người hãy cầm lấy.”



Thẩm Sính khẽ nheo mắt: “Đại nhân tặng cho ta sao?” 



“Ủa...” Cảnh Du không dám nói vâng, cũng không dám nói không phải, chỉ có thể kiên trì cúi mặt mà nói sang chuyện khác: “Thời gian không còn sớm nữa, điện hạ mời người ngồi vững.”



Hai vấn đề đều không được trả lời.



Thẩm Sính khẽ nhíu mày, hình như có chút không vui. 



Cảnh Du mồ hôi lạnh lả tả rơi xuống, cũng may Thẩm Sính không nổi giận xoay người vào xe ngựa.



Cảnh Du nhanh chóng cho người bỏ đồ vào.



Xe ngựa từ từ khởi hành, Thẩm Sính vén rèm lên, cửa lớn của phủ thừa tướng từ từ khép lại. 



Hắn buông rèm xuống nhìn về phía cái hộp kéo đến rồi mở ra.



Là một viên Dạ Minh Châu lớn bằng quả đấm tay, loại Dạ Minh Châu với kích thước này trong cung cũng không tìm ra.



Vật quý như vậy, ngoại trừ nàng có thể lấy ra thì có ai dám tặng bậy đâu? 



Tự tay đưa cho hắn không tốt hơn sao?



Còn cho người chuyển giúp.



Thẩm Sính trở về liền cho người đem Dạ Minh Châu này bày trí, phải bảo quản tốt hơn những vật trước kia, quan trọng nhất là điện hạ phải luôn có thể nhìn thấy. 



Thị vệ: “...”



Thứ này rốt cuộc là cần phải bảo quản kỹ hay là muốn nhìn thấy chứ?



-



Minh Thù viết cho mình một bản thông báo rồi cho Cảnh Du tuyên truyền dựa theo nội dung đó, cũng không tin nàng không nổi nóng... không phải, nàng không thể trở thành tên cáo già bị mọi người căm ghét.



Cảnh Du rất không muốn chấp hành nhưng bộ dạng đó của Minh Thù, nếu nàng không chấp hành sẽ đích thân đi làm.



Cho nên trên cơ sở mối quan hệ tình cảm giữa Minh Thù và Thất điện hạ, lại xuất hiện thêm nhiều tài liệu đen tối của thừa tướng. 




Thẩm Ngọc: “...”



Trẫm mới là hoàng đế! 



“Thừa tướng, thất hoàng muội là nữ nhân, ngươi cũng là nữ nhân, ngươi như vậy là coi trời bằng vung.”



“Vâng, đây mới phù hợp với khí chất của trụ cột nước nhà.”



“...” Nghe đến bốn chữ "trụ cột nước nhà" mà Thẩm Ngọc đã muốn chém người. 



“Hơn nữa, cũng không có quốc pháp quy định, nữ nhân không thể cưới nữ nhân.”



Đây là quy tắc tổ tông lưu lại, ai mà không biết?



Sắc mặt Thẩm Ngọc tái xanh nhìn xuống phía dưới: “Chư vị ái khanh, mọi người có gì muốn nói không?” 



Các đại thần được khuyến khích mạnh mẽ run rẩy.



Không có.



Bọn họ không có gì muốn nói cả. 



Thừa tướng đúng thật là điên rồi.



Phe thừa tướng tuy là muốn nói điều gì, xét rằng bản thân là người của phe thừa tướng phản bác thừa tướng ngay trước mặt bệ hạ không tốt lắm.



Quan trọng là nếu như phản bác rồi thì dường như cũng không có ích gì. 



Trong khoảng thời gian này bọn họ đến phủ thừa tướng còn chuyên cần hơn cả ăn cơm, nhưng thừa tướng không thể chuẩn bị xong sính lễ theo ý mình?



Thẩm Ngọc nhìn cảnh tượng phía dưới, tức đến mức đau ngực.



“Trương các lão, Phùng các lão?” 



Trương các lão vẫn đứng im: “Bệ hạ, việc này lão thần cũng bất lực, nếu thừa tướng và Thất điện hạ đã chuẩn bị xong tinh thần chịu dư luận của thiên hạ, bệ hạ hoàn toàn không thể can ngăn.”



Minh Thù liếc mắt nhìn Trương các lão đã ngoài năm mươi tuổi.



Vị đại lão này là một người phi phàm, bất kể xảy ra chuyện lớn đến đâu, nàng dường như đều có thể không đếm xỉa đến. 



Ngươi hỏi nàng một câu, nàng chỉ đáp lại một câu.



Không hỏi nàng, nàng sẽ làm phông nền.



Phùng các lão không có gì để nói, nàng bây giờ nhìn thấy Minh Thù là đau đầu, đau dạ dày, đau gan, ở đâu cũng đau hết. 



Nàng muốn thì cứ để nàng kết hôn.



Đến lúc đó sẽ có người mắng nàng.



Quan tài liệt tổ liệt tông Cảnh gia không thể kìm lại được!