Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1260 : Tuân lệnh darling (17)

Ngày đăng: 03:18 20/04/20


Y Tích không ở chỗ này, bị Khôn ca giam ở chỗ của hắn.



Khôn ca cuối cùng lựa chọn phương án của Minh Thù, mặc dù hắn cũng cảm thấy rất thao đản, nhưng suy nghĩ kỹ một chút chỉ có cái phương án này bảo đảm nhất.



Vạn nhất bọn hắn là đến giết Y Tích, coi như hắn đem người giao nói không chừng cuối cùng còn bị xử lý.



Nhưng vạn nhất bọn hắn là tới cứu Y Tích...



Hiển nhiên Khôn ca cược đúng rồi.



Đối phương chính là tới cứu người.



Cho nên thời điểm người của Khôn ca ưỡng ép Y Tích xuất hiện, người đối diện đều dồn dập nắm chặt vũ khí trong tay.



Khôn ca thấy thế liền từ chỗ núp ra ngoài.



Sắc mặt Y Tích khó coi, mặc trên người một bộ quần áo kỳ quái, rộng lớn vô cùng, che đậy từ đầu đến chân.



"Giao Y Tích cho chúng tôi, chúng tôi sẽ lập tức rời đi."



"A..." Vừa chiếm thế thượng phong, Khôn ca liền không nhịn được đắc ý: "Các người giết nhiều anh em của tôi như vậy, hiện tại cứ muốn như thế mà đi?"



Người đối diện ghìm súng, nhắm vào bọn họ: "Không nên tìm chết."



Khôn ca đem họng súng nhắm vào Y Tích: "Coi như các người bắn chết tôi, dựa vào một chút khí lực cuối cùng tôi cũng có thể bắn chết cô ta."



Đối phương: "..."



Ánh mắt oán hận của Y Tích trừng mắt nhìn Khôn ca, tựa hồ muốn uống máu ăn thịt hắn.



Minh Thù nhìn Khôn ca cùng đối phương đàm phán, nội dung nói chuyện không có gì mới lạ, bắt đầu gặm đồ ăn vặt.



Lát nữa dùng tư thế gì kéo giá trị hận thù thì tốt đây?



"Đều lùi ra ngoài cho tôi!" Khôn ca nghiêm ngặt một tiếng: "Không thì tôi liền bắn chết cô ta!"



Người bên kia kiêng kị, giằng co một lát liền bắt đầu lui về phía bên ngoài.



Hai bên cách nhau một cánh cửa.



"Cẩn thận nha." Minh Thù đột nhiên lên tiếng.



Giọng nói này làm Y Tích bỗng nhiên quay đầu lại.



Vừa rồi cô đứng ở phía sau, Y Tích không có quay đầu nhìn, căn bản không biết cô đang đứng phía sau.



Nữ nhân này vì sao lại ở đây?



Không đúng...



Ngày đó mình vừa chạy ra liền bị bắt, đây không phải trùng hợp, là cô ta... Nhất định là cô ta!



Là cô ta để cho bọn họ bắt cóc chính mình.
Tình huống của Diệp Tịch đến cùng là xảy ra chuyện gì?



"Đại tiểu thư..."



Trợ lý Hạ vội vã tiến vào, cầm trong tay một phần báo chí, nhìn tiêu đề là khu Đông Thành.



"Đây là tin tức ngày hôm nay của khu Đông Thành."



Minh Thù lên mặt báo, hình ảnh được phóng to, là một hiện trường tử vong.



Tiêu đề phi thường bắt mắt —— kẻ cướp đoạt tuổi thọ vẫn cứ hung hăng ngang ngược, là các người buông thả!



Lực chú ý của Minh Thù không ở tiêu đề bên trên, cô nhìn kỹ người chết kia hai lần.



Người này...



Tựa như là người lần trước Diệp Tịch đuổi theo.



Minh Thù ung dung thản nhiên buông tờ báo xuống: "Mỗi ngày đều có dạng này tin tức này, có cái gì kỳ quái?"



Mỗi ngày đều có người bị cướp đoạt tuổi thọ tử vong, mỗi ngày đều có đưa tin, nhưng dạng đưa tin này đã hoàn toàn chết lặng.



Mà người đưa những tin này cơ hồ rất nhanh liền thay người, không ai có thể kiên trì.



Thế giới này...



Chính là như vậy.



Trợ lý Hạ lấy ra mấy tấm hình đặt trước mặt Minh Thù.



Căn phòng kia lờ mờ, có rất nhiều người, nhưng bắt mắt nhất vẫn là Diệp Tịch.



Người chết đứng bên cạnh Diệp Tịch.



"Những tấm ảnh này lúc đầu cũng nên tuyên bố ra, tôi đã kịp thời chặn lại, đại tiểu thư..."



Trợ lý Hạ dừng một chút.



"Căn cứ theo tin tức tôi biết được, Diệp tiên sinh... Tựa hồ cùng không ít người làm qua giao dịch nào đó, hơn nữa... Người cùng cậu ấy làm qua giao dịch... đều chết hết."



Minh Thù nhìn tấm ảnh, một lúc sau mới lên tiếng: "Tôi biết rồi."



"Đại tiểu thư... Không phải tôi muốn nói Diệp tiên sinh cái gì, nhưng lai lịch của Diệp tin sinh... cô có muốn điều tra hay không?"



"Chuyện này tôi sẽ xử lý, có tin tức khác thì hãy chặn xuống."



"Đại tiểu thư!"



Minh Thù ra hiệu hắn ra ngoài.



Hạ trợ lý mày nhíu lại thành chữ Xuyên (川), cuối cùng thở dài, rời khỏi phòng làm việc.