Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1264 : Tuân lệnh darling (21)

Ngày đăng: 03:18 20/04/20


Minh Thù vốn là dự định che chở thật tốt cho khu Đông Thành, tốt xấu gì cũng coi như đại bản doanh của mình, địa bàn ăn cơm không thể để cho người ta phá hủy.



Nhưng đám người kia dám vây công Diệp Tịch, cho nên Minh Thù cũng lười tốn sức làm chuyện không được báo đáp.



Những chuyện lúc đầu sắp xếp bên ngoài, Minh Thù đều để trợ lý Hạ rút về, phòng tuyến của mình bên kia cũng rút lui, người còn lại muốn làm gì thì làm, cô mặc kệ.



Minh Thù bỏ mặc cho sự tình phát triển.



Người của khu Đông Thành muốn đem cô giao ra,cũng phải tóm được cô mới được.



Cứ như vậy giằng co tiếp tục đến ba ngày, khu Tây Thành nhịn không được phát động công kích.



Lúc đầu có phòng tuyến, khu Tây Thành không dễ dàng đột phá được, nhưng mà khu Đông Thành bên trong dường như có phản đồ, mở ra một cái cửa vào khu Đông Thành.



Quân đội tiến vào khu Đông Thành, bọn hắn là đến thanh lý khu Đông Thành, phản kháng thì giết hết, không phản kháng thì mang đi.



"Đại tiểu thư, bọn hắn đã càn quét hai con đường."



Trợ lý Hạ thần sắc coi như trầm ổn.



Minh Thù gật đầu, biểu thị mình biết rồi.



Ong ong ong ——



Minh Thù nhìn tên người gọi đến trên màn hình điện thoại, hơi kinh ngạc, người mất tích này lại gọi điện thoại cho cô.



Hôm nay không hổ là ngày tốt để tấn công.



"Con gái a." Giọng nói phóng khoáng của lão ba từ đầu điện thoại bên kia truyền tới: "Nghe nói đánh nhau?"



"Ừm."



"Nghe nói là con khơi mào?"



"Đúng vậy a." Minh Thù đáp lời: "Cha, lúc này cha gọi điện thoại cho con, không phải chỉ để hỏi cái này chứ?"



"Ha ha ha, dĩ nhiên không phải." Thanh âm của lão ba tựa hồ còn rất vui vẻ: "Ta chính là muốn nghe giọng nói của con gái."



"???"



Người già đa sầu đa cảm không hiểu.



"Con gái, hẹn gặp lại a."



Lão ba phóng khoáng nói xong liền cúp điện thoại.



Minh Thù ngơ ngác, cái đồ chơi gì, ông ấy muốn trở về rồi?
"Độ Kỷ..."



Có người lên tiếng.



Một tiếng này, phòng họp náo nhiệt lập tức an tĩnh lại.



Nam nhân trung niên bụng phệ nào đó nói: "Vũ khí của Độ Kỷ quá lợi hại, vũ khí thông thường của chúng ta không đối phó được bọn họ."



Nam nhân đối diện có vẻ hơi nóng nảy: "Độ Kỷ từ đâu tới sao có thể có vũ khí tiên tiến hơn chúng ta?"



Vấn đề này tất cả mọi người đều muốn biết.



"Trước tiên cứ mặc kệ Độ Kỷ, thanh trừ sạch sẽ những nơi khác, cuối cùng từ đầu tới cuối không ai giúp Độ Kỷ, hao tổn cũng có thể mài chết bọn họ."



"Có đạo lý..."



Đám người thì thầm với nhau, hiển nhiên đều đồng ý với lý luận của người này.



"Y tiểu thư, cô thấy thế nào?"



Y Tích nhìn bản đồ không nói gì,đáy lòng có chút lo lắng.



Nữ nhân kia...



Y Tích mặc dù cảm thấy không quá được, nhưng mọi người đều kiên trì, nếu cô ta phản đối thì địa vị của cô ta hiện tại càng bất lợi.



Cho nên Y Tích đồng ý, điều động nhiều người đi vào tăng tốc độ càn quét.



Liên tiếp mấy ngày đều không xảy ra vấn đề gì, Độ Kỷ không có chút phản ứng nào, giống như đã hoàn toàn từ bỏ chống lại.



Nhưng càng như vậy, đáy lòng Y Tích càng cảm thấy không đúng.



Nữ nhân kia làm sao lại ngồi chờ chết?



Ngay tại thời điểm Y Tích lo lắng, tiền tuyến lại truyền tới tin tức có một nhánh đội phản kháng rất lợi hại.



Vũ khí của đối phương mặc dù chẳng ra sao cả, nhưng bọn hắn lợi dụng địa hình của khu Đông tạo cho đội ngũ của bọn tổn thất không nhỏ, còn bị cướp đi một lô vũ khí.



Bên trong hình ảnh truyền về hiện ra một thân ảnh quen thuộc.



"Lục Ngưng..."



Cô ta lại có thể dẫn đầu người khác phản kích.



"Bắt lấy nữ nhân này cho tôi." Y Tích chỉ vào Lục Ngưng, đáy mắt hiện lên một tia tàn nhẫn: "Tôi muốn người sống!!!"