Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1294 : Thiên khải chi đạo (17)

Ngày đăng: 03:18 20/04/20


Tiếng rồng ngâm từ không trung truyền đến, người phía dưới dồn dập ngẩng đầu nhìn lên.



Màu mực trường long như ẩn như hiện trong các tầng mây.



Rồng tại Vạn Kính Giới cũng không hiếm, thực lực không mạnh, hoàn toàn có thể bắt một con làm thú cưỡi cho mình.



Nhưng là rồng màu mực...



Có người hô lên: "Là người Long gia của đại lục Đông Nguyên."



Rồng màu mực, chỉ có Long gia của đại lục Đông Nguyên mới có thể điều khiển.



Thân phận của người trên không là gì không cần nói cũng biết.



Mặc Long đi sau theo mấy con rồng, bọn họ rơi từ trên không xuống đến phe của đại lục Đông Nguyên bên kia.



Sau Mặc Long là Hỏa Phượng.



"Hoàng thất Liệt Dương Quốc của Sùng Thiên cũng tới."



Các nhân vật có cấp bậc quan trọng của đại lục Sùng Thiên cùng đại lục Đông Nguyên cũng lần lượt đến.



Những đại lão này hẳn là cùng hẹn một ngày đến.



"Kỳ quái... đại lục Huyền Tử làm sao chỉ có vài người không quan trọng đến? Người của Vinh gia cùng Cao gia cũng không có xuất hiện."



"Ta nghe nói phát hiện dị thường đầu tiên chính là người của đại lục Huyền Tử? Làm sao người của bọn họ lại đến ít như vậy?"



"Đại lục Huyền Tử gần trăm năm nay vẫn luôn uất ức, ta nhìn bọn họ chỉ sợ là không dám tới."



"Không đến mức đó chứ, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo."



Mọi người nghị luận từng trận, ngay cả những đại lão kia cũng có chút kỳ quái.



Chuyện Tháp Thiên Khải mở ra như vậy, đại lục Huyền Tử bên kia làm sao vẫn giữ bình tĩnh như thế.



Thời điểm mọi người ở đây đang hiếu kì, người của Vinh gia cùng Cao gia chậm rãi tới.



Sau đó là người trong hoàng thất của Ly Dương Quốc đến.



Bất quá...



Người đến lại là quốc chủ của Ly Dương Quốc?



Liệt Dương Quốc lúc này ra mặt bất quá cũng là một hoàng tử, quốc chủ coi như tới thì giờ phút này cũng sẽ không lộ diện.



Còn lại các gia tộc tông môn khác ra mặt cũng không phải vị lớn nhất kia, lúc này những người kia hơn phân nửa đều ở một nơi bí mật nào đó gần đây để theo dõi...



Nhưng quốc chủ của Ly Dương Quốc cứ như vậy xuất hiện.



"Xin chào Đan Tinh quốc chủ." Long Chính Hải tiến lên chào hỏi.



Đại lục Huyền Tử chỉ có một quốc gia, không giống với Sùng Thiên có tới mấy quốc gia, Đông Nguyên dù không có quốc gia nhưng có các tông môn cùng thế gia thế chân vạc đều khắc chế lẫn nhau.




Nguyệt Qua quay đầu nhìn xe ngựa một chút, ngân đồng bình tĩnh, như ánh trăng chiếu rọi một ao nước đọng.



Nhìn một lúc hắn thu tầm mắt lại, tiếp tục đi lên phía trước.



Trong xe ngựa, Kỳ Ngự gối lên chân Minh Thù, vuốt vuốt tóc xanh của cô rũ xuống người.



Hắn vuốt một đoạn tóc xanh, lướt qua mu bàn tay Minh Thù: "Rõ ràng có thể bay, tại sao muốn dùng biện pháp chậm như vậy?"



"Đi nhanh như vậy làm gì." Minh Thù kéo tóc trở lại: "Đi sớm để ngăn cản bọn họ muốn chết? Tôi rảnh rỗi như vậy sao?"



Kỳ Ngự suy nghĩ một chút, đây đúng là chuyện cô nên làm.



Minh Thù lấy trái cây bên cạnh cắn hai cái lại đưa tới miệng Kỳ Ngự.



Kỳ Ngự há miệng cắn một chút.



"Tê..."



Cả khuôn mặt hắn đều nhíu lại.



Chua quá!!



Minh Thù cười tủm tỉm nhét vào tay hắn: "Mời anh ăn."



Kỳ Ngự: "..."



Ăn cái rắm a!



Cái này cmn là để cho người ăn sao!?



Ông đây mặc kệ!



Để lão tử trở về!!



Kỳ Ngự ủy khuất ôm ba quả gặm, nước mắt đều tuôn ra.



Đầu ngón tay Minh Thù lướt qua khóe mắt hắn "Làm sao lại khóc rồi?"



"Ai khóc!" Kỳ Ngự xù lông: "Lão tử là bị chua!"



Hắn ôm cổ Minh Thù, thẳng nửa người trên hôn về phía Minh Thù.



Chính ngươi thử một chút!



Chính ngươi thử một chút!



Đây là cho người ăn sao?



Hôn hôn cũng đều không có cách nào ngọt!



Tức chết lão tử!