Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1315 : Thiên khải chi đạo (38)

Ngày đăng: 03:19 20/04/20


"Cái gì... Thứ quỷ gì!"



Đám người đứng trên mặt nước kinh hãi lui về sau, nhưng mặc kệ bọn hắn lui thế nào thì dưới đáy nước vẫn không ngừng hiện lên tới.



Vô số thi thể từ đáy nước nổi lên, lít nha lít nhít toàn bộ thuỷ vực khiến cho da đầu tê dại.



Người phía dưới giống như đứng trên mặt kính, thi thể ngay dưới đáy mặt kính.



Cúi đầu liền nhìn thấy mặt thi thể, biểu tình sinh động như thật.



"Làm sao có nhiều thi thể như vậy..."



"Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"



Thi thể dưới đáy nước làm kinh hãi đến đám người. Nhưng bất kể trốn tránh như thế nào thì dưới lòng bàn chân đều có thi thể.



Có người muốn bay lên không trung nhưng bọn hắn phát hiện không có cách nào bay lên được.



Lực lượng vẫn còn, chính là không có cách nào bay lên được.



Long gia chủ cùng quốc chủ Liệt Dương Quốc đã biết được chân tướng cuộc chiến U Thủy, lúc này đang trầm mặt nhìn Tháp Thiên Khải trên bầu trời.



Minh Thù ôm bả vai Kỳ Ngự: "Người chết mà thôi, chưa từng thấy qua?"



Kỳ Ngự: "..."



Chưa thấy qua loại này!



CMN!



Những thi thể này là cuộc chiến U Thủy lần trước lưu lại sao?



Thế nhưng những thi thể kia không thấy nửa phần mục nát.



Quá quỷ dị!



"Ong ong ong —— "



Trong tháp đột nhiên vang lên tiếng ong ong giống như toàn bộ thân tháp đều đang rung chuyển.



Từ bên ngoài nhìn sẽ phát hiện ánh sáng của Tháp Thiên Khải đang yếu đi.



"Sao vậy?" Kỳ Ngự hỏi.



Minh Thù nhìn hình ảnh đang hiện bên trong thủy kính.



Thời kỳ Tháp Thiên Khải ngủ đông —— bắt đầu rồi.



Mấy con chuột lớn lắc mình rời đi, cuối cùng chỉ còn lại một con lưu lại chỗ này.



Cũng không biết là xếp hàng thứ mấy, dù sao nhìn bọn chúng chính là một khuôn đúc ra, hoàn toàn không phân rõ biệt được.



Kỳ Ngự hỏi Minh Thù: "Bọn nó sẽ đi vào sao?"



"Chờ bọn nó phát hiện về sau Tháp Thiên Khải không có nguy hiểm sẽ tiến vào." Minh Thù nói: "Mà lại, nói không chừng lúc này đã có người biết một số chuyện."



Ong ——



"Lúc này các ngươi không ra thì chờ đến khi nào!"
Kỳ Ngự nuốt một ngụm nước bọt.



Bình tĩnh! Lão tử có thể thắng!



Nhưng cứ nghĩ dưới chân đều là rắn, tâm tình có chút phức tạp...



Lão tử muốn về nhà!



"Sách!" Nam nhân vừa rồi ôm ngực nhảy đi xuống: "Tốt bụng như vậy, muốn chúng ta làm gì?"



Những người còn lại cũng dồn dập xuống tới xúm lại về phía Minh Thù, tầng này nhân số cũng không phải rất nhiều.



"Phía dưới bạo loạn, đi trấn áp một chút." Minh Thù nói: "Đừng chạy ra ngoài."



"Vừa rồi có thanh âm nói chúng ta có thể ra ngoài. Bị giam ở đây không biết bao lâu, thật vất vả mới có thể ra ngoài, ngươi còn không cho chúng ta ra ngoài?



"Ngươi thật bất lương! Chính mình ở bên ngoài tiêu dao đến sung sướng, lại không cho chúng ta ra ngoài!!"



"Đừng nghĩ là chúng ta đánh không lại ngươi chúng ta liền phải nghe lời ngươi!"



"Chính là..."



Đám người không phục ồn ào, nhưng trừ ồn ào cũng không có động tác khác.



Phi thường từ tâm.



Minh Thù cười nhẹ nhàng nói: "Ra ngoài chết nhanh."



Đám người trầm mặc một chút: "Sẽ không giống như lần trước chứ?"



Minh Thù chậm rãi nói: "Tốt xấu gì trước kia các ngươi cũng cung cấp cho ta không ít chuyện vui, ta tốt bụng nhắc nhở các ngươi, còn các ngươi có nghe hay không đó là chuyện của các ngươi, nhưng các ngươi muốn đi ra ngoài trước tiên cũng phải đem đám người phía dưới trấn áp cho ta, rõ chưa?"



"Dựa vào cái gì?" Cô ta còn không biết xấu hổ, gọi là việc vui sao?



"Dựa vào bên ngoài là địa bàn của ta."



"..." Địa bàn của ngươi thì giỏi lắm a!



*



【 Hài Hòa Hiệu 】



Hòa Hài Hào: Địa bàn của ta ta làm chủ! Thật là khó lường!



Minh Thù: Ngươi cũng không có phần, còn muốn địa bàn của ngươi.



Hòa Hài Hào:... Cầu thêm kịch!



Tiểu tiên nữ: Sát thanh sát thanh!



Hòa Hài Hào: Vì cái gì??!!



Tiểu tiên nữ: Bởi vì ngươi thả tiểu yêu tinh đánh nhau.



Hòa Hài Hào:... Không muốn phiếu?



Tiểu tiên nữ: Thêm thêm thêm thêm!