Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1319 : Thiên khải chi đạo (42)

Ngày đăng: 03:19 20/04/20


Cửa phía sau chậm chạp mở ra, Dạ Ảnh nhìn thấy người đứng bên ngoài nhẹ nhàng cười.



Ánh mắt hắn đảo qua bốn phía, phát hiện không có gì dị thường liền để Minh Thù cùng Kỳ Ngự tiến vào.



Kỳ Ngự tiến vào phòng mới phát hiện nơi này cũng không nhỏ.



Nhưng cũng rất trống trải, ở giữa chỉ có ánh sáng vây quanh kết nối lên đỉnh tháp vô cùng dễ thấy.



"Hiện tại Thiên Khải..."



Dạ Ảnh lời còn chưa nói hết, đối diện chính là một đấm rơi xuống.



Dạ Ảnh cảnh giác theo bản năng nên một quyền này của Minh Thù không có đánh trúng hắn.



Nắm đấm mang theo tiếng gió từ bên tai thổi qua.



Minh Thù nhấc chân quét qua, Dạ Ảnh lúc này nhảy ra phía sau kéo ra khoảng cách với Minh Thù.



Hai người nhảy lên không trung, thân ảnh nhanh đến mức Kỳ Ngự cơ hồ không thấy rõ.



Trong không khí tựa hồ tràn ngập linh khí bạo động.



Mắt trần có thể thấy linh khí va chạm sinh ra tia lửa cùng không gian có chút vặn vẹo.



Kỳ Ngự cảm giác được một cỗ lực lượng cường hãn từ trong không khí không ngừng quét qua.



Bất quá mỗi lần quét đến hắn bên này giống như bị thứ gì ngăn cản tán về phía bên trái, đối với thân thể của hắn không tạo được chút tổn thương gì.



Ầm!



Giữa không trung, Dạ Ảnh rơi xuống nện trên cây cột, thuận theo tháp trụ trượt xuống mặt đất.



Minh Thù rơi xuống trước mặt hắn, trước khi hắn đứng lên liền đạp một cái lên ngực hắn.



Răng rắc ——



Thanh âm rất nhỏ vang lên.



"Xin lỗi, dùng sức quá nặng." Minh Thù không hề có thành ý xin lỗi.



Dạ Ảnh chật vật nằm rạp trên mặt đất, hắn nghiêng đầu sang chỗ khác cùng Minh Thù đối mặt: "Ngươi... Ngươi muốn hắn chết sao?"



Minh Thù đưa tay, hai mảnh kim tệ từ trong tay cô hiện lên.



Dưới tầm mắt của Dạ Ảnh cô chậm chạp duỗi tay nắm chặt.



Cô hơi xoay người, lộ ra nụ cười ác liệt: "Ngươi hãy nhìn kỹ."



Ngón tay trắng nõn chậm rãi buông ra, bột phấn kim sắc từ trong lòng bàn tay cô vẩy xuống, bay lả tả xuống đất trước mặt Dạ Ảnh.



Từ sâu trong con ngươi Dạ Ảnh hiện lên một tia hoảng sợ.



Cô gái trước mặt mang theo khuôn mặt mỉm cười vô hại, ánh sáng chiếu rọi làm toàn thân cô giống như phát ra ánh sáng.



Thế nhưng ánh sáng kia khiến người ta cảm thấy không có chút nhiệt độ nào.



Dạ Ảnh hoảng hốt lấy Thiên Khải của mình ra, hắn nhìn về Kỳ Ngự bên kia.



Người phía sau lạnh mặt nhìn qua bên này.
"Ngươi gặp qua loại tình huống này chưa?"



"Không có... Chưa từng thấy tình huống như vậy."



"Cái này có điểm giống..." Có người cau mày nói thầm.



"Giống cái gì?" Người bên cạnh truy vấn.



Từng tia ánh sáng xuyên kết qua không khí, dường như muốn ngưng kết thành vật gì đó.



Người vừa nói thầm nhìn qua ánh sáng kia, một hồi lâu cũng không lên tiếng.



Ánh sáng đại khái tạo thành một hình vuông, cách một đoạn lại có một cái.



"Cái này giống..." Người kia đột nhiên trợn to mắt: "Đây là thời điểm mỗi lần có người xuất hiện sẽ xuất hiện ánh sáng."



Bọn hắn chính là từ trong ánh sáng này đến nơi đây.



Minh Thù nhìn chăm chú tháp trụ cơ hồ đã không cách nào nhìn thẳng vào.



Trước đó Dạ Ảnh có thể khống chế Tháp Thiên Khải, lúc này tựa hồ cùng tháp trụ... Hòa làm một thể?



Không!



Nếu như hắn có thể cùng tháp trụ hòa làm một thể sẽ không cần cô hỗ trợ đoạt được tháp trụ.



Cho nên, hắn là tiến vào bên trong tháp trụ!



"Ngươi không biết cái này là gì sao?"



Thanh âm của Dạ Ảnh quang quẩn trong không gian.



Ánh sáng tản ra ngưng tụ thành một cái cửa.



Mỗi một cái đều giống nhau.



Minh Thù nhíu mày đi về phía Kỳ Ngự.



Dạ Ảnh tựa hồ nhìn ra ý đồ của cô, ánh sáng tản ra bốn phía đột nhiên bắn về phía Minh Thù ngăn chặn đường đi của cô.



Mặt đất chuyển động một trận,



Phảng phất toàn bộ Tháp Thiên Khải tháp đều bị chấn động, thân thể Minh Thù bị chấn động không yên.



"Ngươi cũng không biết đây là gì, ha ha ha ha... Ta thật vất vả mới có thể khống chế Tháp Thiên Khải, sao có thể để ngươi dễ dàng huỷ đi như vậy!"



Thanh âm của Dạ Ảnh sắc nhọn.



"Ta không đoạt được, các ngươi liền chôn cùng ta đi!"



Sau lưng Kỳ Ngự đột nhiên ngưng tụ ra một cánh cửa, trước mặt Minh Thù bị mấy cánh cửa ngăn trở.



Cửa ánh sáng mở ra, một cỗ lực lượng cường hãn hút cô vào bên trong.



—— đây là giới môn!



*Mấy hôm tay tớ bận nên sẽ ra chap vào buổi tối*