Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 133 : Bút Ký Zombie (2)

Ngày đăng: 02:58 20/04/20


Diệp Miểu xuất hiện tương đối muộn. Khi cô gặp Ninh Nhạc, Diệp Miểu đã có chút tiếng tăm trong căn cứ.



Ninh Nhạc vừa vào căn cứ, đã có vài lần nhắm vào Diệp Miểu, đã có mấy nhiệm vụ làm Diệp Miểu tổn thất nghiêm trọng.



Bởi vì ông Diệp yêu thương con gái, ông luôn che chở cho Diệp Miểu, nên quan hệ giữa ông Diệp và Ninh Nhạc ngày càng xấu đi, dẫn đến Ninh Nhạc bị đuổi khỏi căn cứ.



Ninh Nhạc tức giận, sau khi rời đi tính toán tìm cách để zombie tấn công căn cứ, cha Diệp Miểu chết thảm trong miệng zombie.



Diệp Miểu biết Ninh Nhạc gây nên, muốn tìm Ninh Nhạc báo thù. Nhưng lúc này, trong căn cứ thừa dịp cha cô qua đời, đột nhiên có kẻ phản bội, mang theo lượng lớn vũ khí và vật tư rời khỏi căn cứ, khiến căn cứ rơi vào nguy hiểm. 



Diệp Miểu biết là do Ninh Nhạc làm dao động những người đó, nhưng cô không có cách nào để ngăn cản. Trong lòng tràn ngập hận thù, cô chỉ còn cách cầm vũ khí chiến đấu với lần tấn công thứ hai của lũ zombie.



Trong tình trạng zombie thì nhiều mà tài nguyên thì thiếu thốn, lại không có người tiếp viện, nên căn cứ của Diệp Miểu bị tiêu diệt toàn quân.



Diệp Miểu bị zombie cắn nhưng lại không bị biến thành zombie, cô phát hiện mình có năng lực khống chế zombie. Do oán hận Ninh Nhạc, đã tổ chức zombie vây hãm tấn công Ninh Nhạc.



Có thể nói Diệp Miểu chính là trùm phản diện sau cùng.



Đương nhiên, cuối cùng vẫn là Ninh Nhạc đánh bại Diệp Miểu, thành lập trật tự mới, trở thành vua nơi mạt thế.



Cốt truyện này cũng là bay lên tận tầng sáu.



Người ngoài hành tinh như Ninh Nhạc, có thể sánh ngang với thủ đoạn độc ác của nữ chính giả sống lại, xuyên qua.



Cốt truyện có tính khiêu chiến, thật thú vị!



...



"Grào!"



"Loảng xoảng!"



"A..."



Giá siêu thị rơi xuống, tạo nên âm thanh rất lớn, đã khiến các zombie chú ý vây quanh cửa chính.



Minh Thù đỗ xe ở một ngõ nhỏ, một phía có một cánh cửa sắt lung lay sắp bị phá hỏng, một phía có thể lái ra ngoài, nhưng lúc này đã có zombie chạy tới.



Mà ở cửa sắt bên kia cũng đã có zombie đang phá cửa.



Từ trong khe cửa, có thể thấy zombie với làn da xám xanh, cùng với các vết máu khiến cho người khác phải buồn nôn.



"Các người còn không mau chạy đi."



Minh Thù chống cằm nhìn nhóm người ở phía trên.
Tất cả mọi người hoảng hốt.



Tầng dưới siêu thị có hơn mười con zombie, mấy con này mà xông lên, liệu họ sống được sao?



Trong lúc nguy cấp, một tiếng súng vang lên.



Tiếp theo là tiếng nổ mạnh kịch liệt.



Đám zombie nghe được âm thanh lớn hơn, một số đã chạy sang nơi phát ra âm thanh, nhưng vẫn còn có rất nhiều zombie vây quanh chỗ này.



"Suỵt, đừng lên tiếng."



Thần bảo nữ sinh im lặng.



Tiếng nổ mạnh ở xa xa vẫn còn tiếp tục, đám zombie chần chừ, không nghe được âm thanh ở phía này, cuối cùng đa số đều chạy đi, chỉ còn rải rác vài con không đi.



Minh Thù từ kính chiếu hậu, thấy zombie đi về phía sau, có một chiếc xe tiến lại gần.



Haizz, vẫn còn có quân đội.



Giai đoạn đầu mạt thế, quân nhân còn tương đối tin cậy, đặc biệt lúc vừa mới bùng phát, quân đội sẽ phái người đi tìm kiếm người còn sống sót.



Quân đội được huấn luyện nghiêm chỉnh, giải quyết thi thể còn sót lại.



"Mau xuống, nắm bắt thời gian rời khỏi chỗ này." Người đàn ông mặc đồ rằn ri tiến lên ngoắc tay.



Có lẽ là do khí thế đặc biệt của quân nhân, đám học sinh này không dám nhiều lời, làm theo sự chỉ huy ngồi vào trong xe, sống sót sau tai nạn, ôm đầu bật khóc. Ninh Nhạc bình tĩnh lên xe.



"Các người có còn ai sống sót nữa không?"



Người đàn ông vừa chỉ huy hỏi Ninh Nhạc là người lên xe sau cùng. Nói chung, nhìn cô ta có vẻ khá bình tĩnh, còn những người khác hiện tại không phải đang khóc rống lên, thì cũng là sợ run bần bật.



Ninh Nhạc chần chừ, chỉ về phía Minh Thù.



Người đàn ông liếc mắt nhìn chiếc xe, lập tức nhíu mày, chuẩn bị vũ khí xong xuôi đi về phía xe của Minh Thù.



Mùi trên xe rất khó ngửi, người đàn ông quan sát một lát, xác định bên trong là người sống mới gõ cửa xe.



Minh Thù mở kính xe xuống, lộ ra gương mặt trắng nõn, cười tủm tỉm chào hỏi:



"Xin chào."



Nhìn khuôn mặt tươi cười ấy, thiếu chút nữa người đàn ông đã cho cô một phát súng.