Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1321 : Thiên khải chi đạo (44)

Ngày đăng: 03:19 20/04/20


Bên ngoài Tháp Thiên Khải.



Đám người bị truyền ra khỏi tháp còn có chút mơ màng.



Làm sao đột nhiên bị đưa ra rồi?



"Những cái cửa đó là gì?" Có người lòng còn sợ hãi.



"Không biết, ta thấy có người tới gần cửa, kết quả rất nhanh liền ngã xuống."



Đám người nghị luận ầm ĩ.



"Long gia chủ..."



Không biết ai kêu một tiếng, tất cả mọi người nhìn về phía Long gia.



Bọn hắn là theo chân Long gia cùng Liệt Dương Quốc đi vào.



Bọn hắn nhất định biết rõ chuyện gì xảy ra.



Long gia chủ bên kia rõ ràng đã nghe lời tổ tiên nói, biết lúc này Tháp Thiên Khải đang ở thời kỳ ngủ đông hắn mới yên tâm đi vào.



Nhưng tổ tiên không có nói cho hắn biết tại sạo lại đột nhiên có ánh sáng ngưng tụ thành những cái cửa kia.



Nhưng vào lúc này ——



Tiếng chim hót thanh thuý từ không trung vang lên, đám người nhịn không được ngẩng đầu nhìn lên.



Chỉ thấy phía trên thuỷ vực có một con đại điểu xanh thẳm vọt ra khỏi mặt nước.



Lông đuôi diễm lệ vung ra giọt nước óng ánh từ không trung vẩy xuống.



Đây là...



Thần Điểu Kinh Vũ?



Đại điểu bay vòng quanh Tháp Thiên Khải rồi rơi xuống mặt nước.



"Có người ra..."



Đan Tinh thấy có người muốn đi qua lại thấy người bên kia không có ý địng dừng lại, trực tiếp nhảy lên lưng Kinh Vũ.



Kinh Vũ hót vang một tiếng giương cánh bay lên, rất nhanh liền không thấy tăm hơi.



Đám người chỉ nghe thanh âm hót vang của nó dần dần bay xa.



Trong đám người, một nam tử nhìn qua đỉnh đầu U Thủy, thật lâu vẫn chưa hoàn hồn.



"Ngươi sao vậy?" Người bên cạnh hỏi.



"Ta giống như..." Nam nhân lẩm bẩn một tiếng: "Nghìn thấy trưởng công chúa Ly Dương Quốc... Thù Dương công chúa."



Người bên cạnh không nghe thấy: "Cái gì?"



Nam nhân lắc đầu: "Không có gì."



Có khả năng hắn nhìn lầm.



Thế nhưng... Thật sự rất giống với bản ghi chép hắn nhìn qua trước kia.



Vị trưởng công chúa này...
Hắn nằm trong chăn tơ lụa, trong đầu hiện lên cảnh tượng hôm qua.



Hắn nhấp môi dưới quay đầu tìm người.



Kết quả ngay cả hồn cũng đều không nhìn thấy.



"..."



Hắn lục lọi ngồi dậy, trên người chỉ mặc một bộ áo trong, mặc áo khoác lên người.



Chân đạp tới mặt đất đầu óc liền mê muội một trận, hắn chống đỡ mép giường một lúc lâu mới đứng vững.



Ánh ắng ngoài cửa vừa vặn chiếu tới.



"Công tử." Thanh âm Tụ Hoan từ bên cạnh truyền đến, Kỳ Ngự ghé mắt nhìn lại, nữ tử áo tím bước liên tục nhẹ nhàng đến nơi cách hắn hai mét liền cúi người hành lễ: "Ngài đã tỉnh."



"Vợ ta đâu?"



"Tôn chủ đang ở Linh Trì, hiện tại ngài muốn đi qua không?"



Kỳ Ngự không biết nghĩ đến cái gì, lắc đầu: "Không... Không đi qua."



Chuyện ngày hôm qua, mặc dù hắn mơ hồ nhưng vẫn nhớ rất kỹ.



Tụ Hoan nói: "Vậy ngài trở về phòng chờ một lát, ta đưa đồ ăn tới cho ngài."



Kỳ Ngự gật đầu, quay người trở về phòng.



Tụ Hoan đưa đồ ăn tới cho Kỳ Ngự lại đến bên ngoài Linh Trì.



"Tôn chủ còn chưa ra?"



Người giữ cửa lắc đầu: "Vẫn chưa, ta thấy sắc mặt tôn chủ không tốt lắm..."



"Trông coi cẩn thận." Tụ Hoan cắt đứt lời cô ta: "Không cần nhiều lời."



"Vâng."



Tụ Hoan đứng trong chốc lát liền rời khỏi, cô bước vào một đại điện khác.



Trong điện không ít người đang bận rộn.



"Tụ Hoan, cô nhìn xem, tôn chủ sẽ thích cái này không?"



Một nữ tử hất lên một tấm lụa mỏng đi một vòng: "Đêm qua ta dệt Kim Sơn khóc cả một đêm mới được ngần ấy, ta cũng không dám đi dệt lại Kim Sơn... Bất quá có thể đan áo."



Tụ Hoan nhận lấy tấm lụa mỏng, hơi hơi vê lại: "Có thể, trước tiên ngươi cứ làm tạm trước."



"Được rồi."



"Ừ."



Tụ Hoan đi một vòng trong điện: "Mọi người tranh thủ thời gian."



Thang âm chỉnh tền trong điện vang lên: "Vâng."



*



Mọi người để dành sáng đọc cho đã nha kk chứ tối tớ viết một ít rồi làm việc, up khoảng 6 chương nha