Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1328 : Phản quang mà đi (4)

Ngày đăng: 03:19 20/04/20


Hiện tại cô không có đóng phim, hợp đồng của nguyên chủ cùng công ty còn hai tháng nữa mới đến kỳ.



Hiện tại công ty đang cố ý phóng túng, dẫn đến trên mạng mắng cô càng ngày càng nhiều.



Mẹ Văn lo lắng gọi mấy cuộc điện thoại, hỏi chuyện này công ty làm sao cũng không có giúp bà giải quyết.



Minh Thù lắc lư hai câu.



Cố Tích không gọi điện thoại, ngược lại là gửi tin nhắn là nếu như cô cần, cô ta có thể giúp một tay.



Minh Thù gửi cho Cố Tích một video khủng bố ngắn.



Sau đó Cố Tích cũng không nhắn tin cho cô nữa.



Sau mấy ngày, nhiệt độ hơi thấp xuống một chút.



Nhưng vẫn có một vài anti-fan chân ái kiên trì không ngừng bôi đen cô.



Thậm chí còn có người nói muốn tìm tới nhà cô, dạy cô làm cách làm người.



Chớ hoài nghi.



Có người thật có thể làm được.



Trong trí nhớ của nguyên chủ có một minh tinh bị lộ địa chỉ, anti-fan ngăn chặn cô ấy lại, trong lúc đó có người cầm đao đâm cô ấy chết.



Hôm nay Minh Thù ra ngoài ăn gì đó, thời điểm trở về phát hiện mười mấy người đang tụ tập bên ngoài chung cư.



Minh Thù: "..."



Không có may mắn như vậy chứ?



Đám người kia thấy cô giống như con ruồi nhìn thấy trứng thối... Phi!



Minh Thù ôm chặt đồ ăn vặt, co cẳng bỏ chạy.



Cô quay đầu hô một tiếng: "Các người đuổi theo tôi làm gì!"



Trẫm không có phát quà vặt!



Cũng sẽ không đem đồ ăn vặt cho các ngươi!!



Minh Thù bị bọn họ đuổi tới một con đường cụt, Minh Thù leo lên tường ngồi.



Bọn họ đứng phía dưới thở hổn hển.



"Văn Địch cô là một nữ nhân không biết xấu hổ, phá hoại gia đình người khác, người như cô nên cút ra khỏi giới giải trí."



"Giới giải trí cũng không phải nhà cô mở, cô muốn tôi cút thì tôi phải cút? Tôi liền không cút!"



"..."



Minh Thù không biết xấu hổ như vậy, hiển nhiên là để đám người mở rộng tầm mắt.



"Văn Địch, sao cô lại không biết xấu hổ như vậy?"



Minh Thù suy tư một chút: "Đại khái... Là bởi vì tôi xinh đẹp?"




Thanh âm rất nhỏ vang lên, Minh Thù điềm nhiên như không có việc gì đi lên phía trước.



Chó săn mà thôi.



Ngươi càng không cho chụp, họ càng muốn chụp.



Trẫm cho ngươi chụp thoải mái.



Cho nên tuyến đường ban đầu định trở về của Minh Thù liền chuyển đến gần đó ăn bữa khuya.



Người kia cũng rất tận tụy, một đường đi theo cô.



Ăn xong đồ ăn, dẹp đường hồi phủ.



Người kia vẫn còn đi theo cô.



Minh Thù nhịn không được quay đầu nhìn.



Đối phương tránh rất nhanh, Minh Thù chỉ thấy một cái bóng.



Cô hơi dừng lại, quay người đi trở về.



Cô quan sát hai bên cũng không thấy được người.



Minh Thù cắn hai cái bánh đường ngọt, chậm rãi xoay người đi về hướng chung cư.



Ngay sau khi cô rời đi, một bóng đen chậm rãi xuất hiện chỗ khúc cua.



Hắn nhìn về phía trước một chút, phát hiện người vừa rồi đã rời khỏi không thấy được.



Hắn từ chỗ tối bước ra ngoài.



Trong tay hắn mang theo máy ảnh, áo thun màu trắng, thân hình cao gầy hơi cúi thấp đầu vừa vặn ngăn trở ánh sáng lờ mờ bên cạnh đánh tới.



Người kia dừng một hồi lâu mới đi về phía chung cư.



"Này."



Giọng nói thanh thúy của nữ sinh làm bước chân hắn dừng lại, hắn lần theo giọng nói nhìn sang.



Nữ sinh đứng bên cạnh một cái cây, đạp ở nơi ánh sáng giao nhau, lẳng lặng nhìn hắn.



*



【 Hài Hoà Hiệu 】



Minh Thù: Ta biết các ngươi không phục, nhưng các ngươi có thể làm gì ta? Đánh không lại ta, lại không xinh đẹp như ta!



Anti-fan:...



Minh Thù: Không sao, các ngươi còn có thể hận ta!



Anti-fan:...



Tiểu tiên nữ: Đến! Bỏ phiếu! Ta giúp các ngươi đánh cô ấy!!