Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1333 : Phản quang mà đi (9)

Ngày đăng: 03:19 20/04/20


Văm phòng tổng giám đốc tập đoàn Hằng Phong.



Thôi Cảnh Dương nhìn tài liệu thư ký đưa ra..



Đây đều là toàn bộ cuộc đời của Văn Địch, ngay cả việc không phải con ruột của Cố gia cũng đều ở đây.



Những tài liệu này lúc trước hắn đã nhìn qua.



Bởi vì hắn đang theo đuổi mỹ nhân, mỹ nhân rất ghét người này nên hắn liền thêm chút lửa để nhận được nụ cười của mỹ nhân.



Nhưng là...



Chẳng biết tại sao, ngày đó thấy được cô ấy lại luôn cảm thấy không thích hợp.



"Tổng giám đốc, vị Văn tiểu thư này..." Thư ký muốn nói lại thôi, không biết Thôi Cảnh Dương có tâm tư gì.



Thôi Cảnh Dương đập tư liệu về phía thư ký, trang giấy bay tán loạn, thư ký không dám động đậy chút nào.



"Lần trước tôi để các ngươi phong sát cô ta, vì sao cô ta còn đóng phim được?"



Mồ hôi lạnh của thư ký chảy ròng ròng: "Tổng giám đốc, bộ phim « Phong Hoa » là cô ta đã ký trước đó, tôi đã liên lạc qua đoàn làm phim nhưng đoàn làm phim bên kia nói đạo diễn Hạ không cho đổi người..."



"Tiền không đủ?"



"Không phải, lúc trước Văn Địch tiến vào giới giải trí chính là đạo diễn Hạ nâng đỡ, cô ta có thể nổi tiếng cũng có một nửa công lao của đạo diễn Hạ."



Thư ký giải thích rõ ràng.



Đạo diễn Hạ...



Thôi Cảnh Dương suy nghĩ lại vị đạo diễn Hạ này một chút, vị đạo diễn này xuất thân hào môn, lúc còn trẻ đã say mê quay phim.



Tại giới giải trí thì vị đạo diễn Hạ này có thể nói là vô cùng độc lập



Văn Địch trước khi làm việc với hắn vẫn là người mới không có chút kinh nghiệm diễn xuất nào liền có thể nổi tiếng như vậy.



Thôi Cảnh Dương biểu lộ hơi không tốt: "Mặc kệ các người dùng biện pháp gì, tôi không muốn thấy cô ta xuất hiện trên màn ảnh!"



Thư ký: "..."



"Nghe thấy chưa?"



Thư ký vội vàng đáp ứng: "Vâng."



-



Vừa ghi hình xong tại căn cứ truyền hình điện ảnh Phong Hoa, đoàn làm phim vốnà ra ngoài để quay ngoại cảnh.



Ngoại cảnh đều tương đối vất vả, đặc biệt là thời điểm bay tới bay lui.



Trong kịch bản tiên hiệp đều không tránh khỏi việc bay lượn.



Mình Thù rất muốn nói cho đạo diễn biết, trẫm biết bay nha!



Đương nhiên, nếu nói như vậy cô có thể sẽ bị tóm đi giải phẫu.



"Tiểu Địch Tử, chịu đựng một chút, sáng mai quay xong sau đó liền dễ dàng." Đạo diễn Hạ đau lòng vỗ vỗ bả vai cô, cho cô một lời động viên.
Trong con ngươi của nữ sinh phảng phất mang theo một chút ánh sáng, thời điểm nhìn qua làm cho người ta muốn đắm chìm vào trong đó.



Lương Triệt xém chút bị nước bọt sặc chết.



Hắn hơi bối rối dời ánh mắt: "Cô muốn ăn gì thì chọn đi."



Minh Thù mặt mày hớn hở nói với người phục vụ: "Giống anh ấy!"



"Được."



Người phục vụ rời đi, Minh Thù chống cằm nhìn hắn, Lương Triệt đối mặt với bò bít tết, tay cầm dao hơi nắm chặt lại buông ra, cuối cùng đẩy tới.



"Cô ăn trước đi."



"Tiểu ca ca anh thật tốt." Minh Thù không khách khí.



"..."



Lương Triệt nhìn về phía đại sảnh, có không ít người đang nhìn về bên này.



Hắn đứng dậy: "Tôi đi rửa tay."



"Ồ." Minh Thù nhường đường cho hắn.



Lương Triệt đi toilet về, tại lúc đối diện cùng Minh Thù hơi dao động một lát, hạ giọng nói: "Cô ngồi bên trong."



"Vì sao?" Minh Thù một bên cắt bò bít tết một bên hỏi.



"Tôi thích ngồi bên ngoài." Lương Triệt thản nhiên nói: "Không thì tôi ngồi đối diện..."



Minh Thù lập tức chuyển vào bên trong.



Lương Triệt cảm thấy mình có chút quá phận, nhưng đáy lòng của hắn lại dâng lên một chút rung động.



Vị trí Lương Triệt chọn vốn chính là góc chết, Minh Thù ngồi bên trong liền cản được ánh mắt bên ngoài.



"Cô vẫn chưa tìm được trợ lý?"



Lương Triệt nhớ tới việc cô vẫn một thân một mình, nhịn không được hỏi một câu.



"Tìm người trông coi mình làm gì, không tìm."



Trợ lý tại vị diện này chính là chướng ngại tương thân tương ái lớn nhất của cô cùng đồ ăn vặt!



"Một mình cô..."



Lương Triệt nói nhỏ, phía sau không có nói tiếp.



Hắn đã hỏi rất nhiều...



"Một mình cái gì?"



"Không có gì."



Lương Triệt cúi đầu cắt bò bít tết, đao cùng đĩa va chạm phát ra thanh âm rất nhỏ.