Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1344 : Phản quang mà đi (20)

Ngày đăng: 03:19 20/04/20


"Đi thay quần áo trước."



Nhân viên công tác bên người Minh Thù bị gạt ra, cô bị kéo vào trong lồng ngực ấm áp.



Khuôn mặt Minh Thù bị cóng đến có chút đỏ, nhưng nhìn trạng thái tinh thần của cô vô cùng tỉnh táo.



Quần áo ướt mặc cũng không chịu nổi, Minh Thù rất nghe lời trở về thay quần áo.



Minh Thù thay xong quần áo, đem quần áo ướt ném sang một bên, hỏi nam nhân đứng đối diện: "Sao anh lại tới đây?"



"Đi theo Thôi Cảnh Dương đến." Lương Triệt trước đưa cho cô một ly nước nóng, sau đó tìm máy sấy kéo cô đến ngồi xuống sấy tóc: "Trước đó tôi đã nói với cô tìm trợ lý, sao cô lại không nghe?"



"Ừ.... Nuôi anh liền nghèo rồi."



Lương Triệt: "..."



Cat- sê của cô không biết có thể nuôi được bao nhiêu mình chứ!



Phi!



Nuôi một mình hắn là đủ rồi.



Thanh âm Lương Triệt vẫn lãnh đạm: "Trời lạnh như vậy, còn xuống nước..."



"Anh là phóng viên có giấy chứng nhận giả sao?"



Minh Thù đột nhiên toát ra một câu.



Lương Triệt: "???"



"Diễn viên tự mình diễn dưới nước cũng quá bình thường." Minh Thù kéo qua một bao đồ ăn vặt bắt đầu ăn: "Trong giới này còn có nhiều người như vậy đi."



"Bọn họ cũng không phải cô."



Máy sấy ong ong, Minh Thù lại ăn đồ ăn vặt nên không quá nghe rõ.



"Cái gì?"



"Không có gì."



Lương Triệt sấy khô tóc, ngồi xổm người xuống đặt tay tại lên bụng cô: "Cô gần nhất có phải là... Đến tháng?"



"Làm sao anh biết?"



Lương Triệt không có trả lời: "Tôi tìm cho cô một túi ấm trước, không thì sau này sẽ lưu lại căn bệnh khó chịu."



Thẳng nam Thù sách một tiếng: "Nào có yếu ớt như vậy, tôi vẫn còn tốt, anh đừng không có việc gì liền rủa tôi."



Thấy Lương Triệt đen mặt xuống, Minh Thù liền xốc áo lên đưa tay hắn đặt vào: "Tay anh rất ấm áp, cứ sưởi ấm như vậy đi."



Tiểu yêu tinh thật phiền phức.



Lương Triệt: "..."



Cách áo khoác cơ hồ không có cảm giác gì.



Nhưng bên trong cô cũng không có mặc nhiều ít, chỉ cách một lớp áo len mỏng.



Vành tai Lương Triệt hơi có nóng lên? hắn quay đầu ra ngoài.
X đại gia ngươi a!



Thanh âm của Thôi Cảnh Dương nén giận: "Vừa rồi trong nước vì sao cô không cứu Cố Tích?"



Minh Thù chớp mắt: "Anh nói cái gì?"



"Tôi nói, vừa rồi trong nước, vì sao cô không cứu Cố Tích?"



"Tại sao tôi phải cứu cô ta?"



"Vừa rồi cô ấy bị chuột rút, xém chút chết!!" Thôi Cảnh Dương nâng cao âm lượng: "Cô ấy là em gái của cô."



"Em gái như vậy tôi cũng không có thừa nhận qua." Minh Thù vô tội: "Tôi cũng sắp chết, tại sao không ai cứu tôi?"



Bàn tay Lương Triệt hơi xiết chặt, hắn kéo Minh Thù ra phía sau: "Thôi tiên sinh, Cố Tích tiểu thư bị chuột rút cũng không có quan hệ gì với Văn Địch, anh cố ý tìm phiền toái?"



"Tại sao không có quan hệ? Vừa rồi nếu cô ta kéo Cố Tích lại thì hiện tại Cố Tích cũng không có nghiêm trọng như vậy."



Minh Thù nhô cái đầu ra từ sau lưng Lương Triệt: "Đầu của anh có phải là bị lừa đá rồi?"



Đột nhiên trở nên nhược trí như vật.



Không nói tình huống lúc đó, Cố Tích kéo tay cô, xém chút đem cô nhấn vào trong nước.



Liền nói quan hệ của cô cùng Cố Tích, tại sao cô phải cứu cô ta?



Thôi Cảnh Dương hôm nay bị quỷ nhập vào người rồi?



Đây là muốn hù chết trẫm, kế thừa đồ ăn vặt của trẫm a!!



Thật ác độc!



Bị Minh Thù nói kiểu này, Thôi Cảnh Dương đột nhiên kịp phản ứng.



Thôi Cảnh Dương cũng cảm thấy hôm nay mình có chút khác thường, giống như dễ tức giận hơn so với bình thường.



Hắn hôm nay đến cùng là đang làm gì!!



Từ lần nữ nhân này rời khỏi biệt thự của hắn, hắn làm việc gì cũng đều không thuận lợi!



Nhất định phải chơi chết cô ta!!



Trong đầu Thôi Cảnh Dương vừa bốc lên một cái ý niệm như vậy, cũng cấp tốc mọc rễ nảy mầm.



Chơi chết cô ta!



"Chớ cùng đồ đần nói chuyện, sẽ truyền nhiễm, đi mau." Minh Thù đẩy Lương Triệt rời đi.



"Văn Địch! Cô mắng ai!"



"Mắng anh nha!"



Minh Thù kéo tay Lương Triệt chạy: "Đồ đại ngốc!"



Lương Triệt: "..."



Đằng sau là Thôi Cảnh Dương tức giận đến giơ chân.