Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1390 : Tinh linh thị chủ (3)

Ngày đăng: 03:20 20/04/20


Sương mù dày đặc tỏa ra, không khí trong nháy mắt tĩnh mịch.



Sau đó chính là ma pháp công kích từ trong sương mù phóng tới, không nhìn thấy mục tiêu liền tung rộng lưới, ai cũng có thể bị công kích.



Ánh sáng của ma pháp xuyên thấu qua làn sương mù dày đặc, miễn cưỡng có thể chiếu sáng một chút.



"Này, các người đừng quá đáng a!" Minh Thù tránh khỏi công kích: "Nhiều người như lại đánh hội đồng một tiểu cô nương yếu đuối."



Người đối diện phun một ngụm máu.



Ngươi là tiểu cô nương yếu đuối?



Ngươi nếu là tiểu cô nương yếu đuối thì tiểu cô nương trên đại lục này có khả năng đều chết hết!



Một ma pháp sư hắc ám cũng dám tự xưng là tiểu cô nương yếu đuối!



Không biết xấu hổ!



Vì vậy tiểu cô nương yếu đuối càng được nhiều ma pháp chào hỏi.



Sương mù phun trào theo đám người, ở giữa xuất hiện một chút khe hở, ánh sáng ma pháp thỉnh thoảng loé lên.



"Chờ một chút!"



Công kích chợt biến mất.



Tất cả ma pháp đều ngưng lại.



Trước mắt chỉ còn lại sương trắng mênh mông.



"Chờ cái gì a? Các ngươi còn muốn thương lượng một chút vây công ta làm sao thì tương đối thích hợp sao?"



Giọng nói của Minh Thù từ trong sương mù truyền ra.



Nhưng đối phương cũng không trả lời cô.



Minh Thù: "..."



Đang làm gì chứ, đánh hay không đánh? Có một chút tinh thần đánh nhau hay không?



Nhóm đại huynh đệ này cũng rất khủng bố a!



Các ngươi đừng một lời không hợp liền diễn phim kinh dị nha!



Mặt đất không phải rất phẳng, loang loang lổ lổ.



Minh Thù đi về phía bên kia một khoảng cách.



Nhưng mấy người vừa rồi kia giống như là biến mất.



Có chút sợ hãi.



Minh Thù ăn hai cái đồ ăn vặt an ủi, tiếp tục đi về phía trước.



Sương mù trước mặt dần dần thưa đi, cô xuyên qua sương mù, cảnh sắc trước mặt đột nhiên biến đổi, ánh mắt trở nên rõ ràng hơn.



Xương cốt dưới lòng bàn chân trắng ngần, liên miên bát ngát.



Trên đám xương trắng nở ra màu hoa đỏ.




Đối phương phẫn nộ lên án: "Ngươi thật độc ác!" Còn muốn để hắn đoạn tử tuyệt tôn.



"..." Đã nói trượt tay.



Ma pháp sư công kích không gần nhau, mọi người vung ma pháp, xem ma pháp của ai mạnh, lực bền bỉ tốt hơn.



Nhưng Minh Thù không giống a!



Cô một bên vung ma pháp, một bên cận chiến.



Tố chất thân thể của ma pháp sư nào có thể là đối thủ của Minh Thù.



Các ma pháp sư rất tức giận, tất cả mọi người đều là ma pháp sư, vì cái gì không dùng ma pháp đối chiến!



Minh Thù đem mấy ma pháp sư quật ngã xuống mặt đất.



Cô nhìn về phía người cuối cùng.



Ánh sáng ma pháp trong tay ma pháp sư kia trong nháy mắt biến mất, ba một cái liền nằm trên mặt đất giả chết.



Minh Thù: "..."



Minh Thù lục lọi đồ ăn trên người bọn họ sau đó ngồi bên cạnh ăn.



"Yêu nữ, muốn chém giết muốn róc thịt ngươi cứ làm!"



"Ta không có việc giết các ngươi làm gì." Minh Thù nói: "Nhìn ta giống người tuỳ tiện giết ma pháp sư lắm sao?"



"... Ngươi chính là!"



Minh Thù khiển trách: "Ngươi sao có thể ăn nói lung tung?"



"Chúng ta tận mắt nhìn thấy còn có thể là giả?" Chính ngươi còn thừa nhận!



"Ngươi nhìn thấy ta tự tay phanh thay bọn hắn?" Minh Thù làm động tác cắt cổ.



"..."



Cái đó thật không có.



Trang diện máu tanh lúc ấy, cô lại đang ở hiện trường.



Ma pháp sư hắc ám làm ra chuyện phát rồ như thế hoàn toàn bình thường.



Cho nên bọn hắn đương nhiên cảm thấy là cô làm ra.



"Cho nên, lời nói không thể nói lung tung, phải bị đánh."



"..."



"Lại nói, liền xem như ta giết, các ngươi có thể làm gì ta? Hiện tại không phải là nằm rạp trên mặt đất sao?"



"..."



Cho nên đến cùng ngươi có giết hay không giết?



*** Ta ngủ đây, good night!!***