Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1398 : Tinh linh thị chủ (11)

Ngày đăng: 03:20 20/04/20


Nam tử xoay chuyển ánh mắt, nói sang chuyện khác: "Khụ khụ... Ngươi là ma pháp sư hắc ám sao?"



"Người không bị mù đều có thể nhìn ra."



"..."



Ma pháp sư hắc ám cùng ma pháp sư khác dưới tình huống không sử dụng ma pháp rất khó phân biệt ra được.



Lần gặp gỡ đầu tiên Minh Thù cũng không sử dụng ma pháp, đương nhiên hắn sẽ không biết.



Nam tử đối với ma pháp sư hắc ám tựa hồ cũng không có thành kiến gì.



Biết cô là ma pháp sư hắc ám cũng chỉ hiếu kì dò xét cô vài lần.



Bất quá Minh Thù cảm thấy trong ánh mắt của hắn mang theo những điểm khác.



"Cái kia ta tên Khúc Thanh Ca, ngươi tên gì?"



"Quân Thường."



"Quân?" Nam tử hơi kinh ngạc: "Ngươi là vị thiên tài kia của Quân gia?"



"Đã từng." Minh Thù lộ ra hai hàm răng trắng tinh: "Mặc dù hiện tại ta cũng thế, bất quá không phải của Quân gia.



" Khúc Thanh Ca: "..."



Sao có thể tự luyến như thế?



Minh Thù đối với chuyện của nguyên chủ cũng không muốn nhiều lời.



Khúc Thanh Ca rõ ràng biết nhìn sắc mặt người để nói chuyện, hắn giới thiệu bản thân một lần, lại nói: "Nói đến, lúc trước nếu ngươi tiến vào thần điện, ta chính là cùng một nhóm sứ đồ với ngươi, nói không chừng chúng ta còn có thể trở thành bằng hữu."



Khúc Thanh Ca cũng coi là một thế gia có thiên phú.



Tiến vào thần điện tương đối xui xẻo bị Phương Khê coi trọng.



Bạn lữ trên đại lục Ma Pháp tương đối cởi mở, đừng nói là là nam, xem như một con thú mọi người cũng không cảm thấy kỳ quái.



Lần này Khúc Thanh Ca là chạy trốn.



Hắn vạn vạn không nghĩ tới Phương Khê đối với mình chấp nhất như thế, đi xa vạn dặm tới bắt hắn.



Quả thực hù chết người.



"Ngươi chạy như vậy, không sợ hắn khai đao với người nhà ngươi sao?" Minh Thù một bên ăn đồ ăn một bên nghe bát quái.



Khúc Thanh Ca nói: "Thần điện có quy định, bọn họ được thần điện bảo vệ. Hắn động thủ với một mình ta còn có thể che giấu, động thủ với người trong nhà ta liền không dễ dàng che giấu như vậy nên hắn không dám."



"Ngươi không biết người không biết xấu hổ vô địch thiên hạ sao?"



Khúc Thanh Ca: "..."
Minh Thù: "..."



Trái cây chơi đùa đến lợi hại, Minh Thù đưa tay chặn hắn lại.



"Đừng làm rộn."



"A?" Khúc Thanh Ca mê mang nhìn cô.



"Không nói chuyện với ngươi."



"..." Vậy ngươi đang nói chuyện với ai? Bà cô không nên làm ta sợ, hoàn cảnh nơi này vốn đã đủ dọa người.



Minh Thù để Khúc Thanh Ca ở chỗ này chờ.



Cô mang theo Liên Tuế đến bên cạnh.



"Ngươi là tên lừa gạt, ngươi là người xấu!!" Liên Tuế tức giận đến phát run, càng nói càng ủy khuất: "Tại sao ngươi muốn gạt ta, ta cho là ngươi thật sự muốn dẫn ta trở về, ngươi lại muốn thống nhất tộc tinh linh, sao ngươi có thể như vậy!"



Minh Thù bưng lấy hắn: "Ta lừa hắn."



"Ngươi gạt người!" Liên Tuế tựa hồ phát hiện mình nói sai, sửa lời nói: "Ngươi gạt ta!"



Hắn không phải là người, hắn là tinh linh.



"Đúng đúng đúng ta gạt người, ta lừa hắn, ta không có lừa ngươi nha, ta chính là mang ngươi trở về, ngươi không phải cần quang nguyên tố sao?" Minh Thù dỗ hắn: "Ta không có hứng thú với chủng tộc của ngươi, cũng sẽ không thống nhất tộc tinh linh, ngươi yên tâm a."



Cô muốn, chỉ có một mình hắn.



"... Thật sự?" Thiếu niên rất ngờ vực.



"Thật sự."



"Tại sao ngươi muốn lừa hắn?"



"..." Ta liền thuận miệng nói a! Nào có vì cái gì! Minh Thù biệt xuất ba chữ: "Hắn dễ lừa."



"..."



Liên Tuế không biết suy nghĩ cái gì, gần một phút hắn mới hỏi: "Ngươi sẽ gạt ta sao?"



"Ta lừa ngươi làm gì? Ngươi chỉ là một trái cây, ngươi lại không cho ta ăn, có thể lừa ngươi cái gì?"



"..." Ngươi mới là trái cây!



Hắn là tinh linh!



Tinh linh có biết hay không!



Liên Tuế hừ lạnh một tiếng: "Nếu ngươi lừa gạt ta... Ta liền... Ta liền..."