Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1414 : Tinh linh thị chủ (27)

Ngày đăng: 03:20 20/04/20


Tiểu tinh linh trên một chiếc lá, đối với người trước mặt làm như không nhìn thấy.



"Chẳng phải chỉ sờ cánh ngươi một chút, cần phải tức giận với ta lâu như thế sao?"



"Ta đã nói không muốn bị sờ soạng!!" Thiếu niên tức hổn hển.



Nghĩ đến chuyện vừa rồi, trên mặt hắn liền đỏ như thiêu như đốt, đỏ từ khuôn mặt đến mang tai.



Quá... Xấu hổ.



Minh Thù liếc nhìn hắn: "Không phải ngươi rất dễ chịu sao?"



"Ngươi nói bậy!" Thiếu niên đứng lên, thở phì phò chỉ vào Minh Thù: "Ngươi ngươi..."



Ngươi nửa ngày, cuối cùng lại giận.



Minh Thù đem hắn từ trên phiến lá lấy xuống.



"Ngươi thả ta ra, ngươi đừng đụng vào ta!" Thiếu niên giãy dụa.



"Được, ta sai rồi, sau này không sờ nữa." Ai biết cánh của tinh linh sẽ mẫn cảm như vậy, cô cũng chỉ sờ mấy lần...



Mềm trơn mềm trượt, xúc cảm đặc biệt dễ chịu.



Tìm cơ hội dỗ dành hắn, lại cho mình sờ sờ.



Liên Tuế đối với chuyện này tựa hồ có chút canh cánh trong lòng, trước kia Minh Thù dỗ hai câu liền tốt, lần này dỗ nửa ngày cũng chưa thấy thái độ hắn hoà hoãn.



Minh Thù có chút sầu.



Cuối cùng dứt khoát mặc kệ hắn, ôm hắn rồi ăn cái gì đó.



Liên Tuế: "??"



"Ăn không? Minh Thù bóp nát một khối nhỏ đưa tới bên miệng hắn.



"Không ăn!"



Minh Thù lấy về đút cho mình.



Một phút sau, lại một khối nhỏ đưa tới trước mặt hắn: "Ăn không?"



"Không ăn!"



Nhưng lần này Minh Thù không có thu hồi lại, ngược lại cưỡng ép đút cho hắn: "Ăn ngon, ngươi nếm thử."



Đồ ăn tan ra trong miệng, mùi thơm tràn ngập.



"Ngon không?"



Tiểu tinh linh hừ lạnh một tiếng: "Không muốn ăn."



"Há, vậy không cho ngươi ăn." Trẫm có thể một mình ăn vui vẻ.



Tiểu tinh linh: "???"



Minh Thù ngoài miệng nói không cho hắn ăn nhưng cuối cùng vẫn dỗ dành đút cho hắn một chút, Liên Tuế một lúc sau liền không tức giận.




Khúc Thanh Ca cúi đầu xuống.



"Thiên Diệp là vì cứu ta..." Hắn thì thào một tiếng: "Ta phải đi tìm cô ấy."



Minh Thù: "..."



Thời gian ngắn ngủi như thế đã xảy ra chuyện gì?



"Ngươi muốn tìm cô ta, trước tiên cần phải để cho mình tốt, không thì ngươi còn chưa tìm được cô ta liền ngủm trước." Minh Thù tức giận: "Ta cũng không có thời gian cứu ngươi lần một lần hai."



Khúc Thanh Ca tỉnh táo lại.



Chủ yếu là thân thể của hắn không có khí lực gì, không đứng dậy được.



"Xảy ra chuyện gì?"



Con ngươi không có tiêu cự của Khúc Thanh Ca dần dần định lại trên người Minh Thù.



Đáy mắt hắn tuôn ra sự hận thù.



"Phương Khê!"



Minh Thù: "..." Ngươi nhìn trẫm hét Phương Khê cái gì!



Khúc Thanh Ca hít sâu một hơi, mới chậm rãi nói ra.



Đêm hôm đó, Phương Khê dụng kế dẫn dụ thứ ban đêm tập kích bọn họ.



Mưu kế có hiệu quả.



Sau đó phát hiện thứ tập kích bọn họ chính là ma pháp sư hắc ám, tất cả mọi người có chút không thể tin được.



Bất quá biết là người, không phải vật gì kỳ quái làm đám người thở phào.



Thời điểm đánh nhau, Phương Khê cách hắn rất gần.



Bốn phía đều là người của thần điện, ngay từ đầu hắn cũng không có chú ý, nhưng Phương Khê đột nhiên động thủ với hắn.



Vừa mới bắt đầu hắn thật sự coi là Phương Khê muốn động thủ với hắn, ai biết người hắn muốn đối phó không phải hắn, là Thiên Diệp.



Sức chiến đấu của Thiên Diệp rất yếu, nào có phải là đối thủ của Phương Khê.



Càng khiến người ta ngoài ý muốn là ma pháp sư hắc ám đột nhiên tăng nhiều, bọn hắn bên này càng phí sức.



Lúc ấy ma pháp sư hắc ám, Phương Khê cùng người của thần điện hỗn loạn tưng bừng.



Hắn không nhớ rõ mình bị ai đánh tổn thương.



Có người kéo hắn chạy, hắn muốn tìm Thiên Diệp, thế nhưng các loại ma pháp bay loạn, hắn căn bản không nhìn thấy Thiên Diệp.



Hắn gọi cô cũng không có bất kỳ tiếng đáp lại nào.



Chờ hắn tỉnh lại...



Hắn đang ở chỗ này.