Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 143 : Bút Ký Zombie (12)

Ngày đăng: 02:58 20/04/20


Cuối cùng, trận chiến giữa các nữ sinh kết thúc khi Ninh Nhạc đưa đồ ăn cho Trần Duy.



Tất nhiên, Ninh Nhạc đã đạt được cảm tình tốt từ phía Trần Duy, sau đó luôn ở cùng một chỗ với Ninh Nhạc.



Từ viện âm nhạc đến viện y học đường đi ngắn ngủi chỉ hơn mười phút, thế mà bọn họ đi hết hai tiếng đồng hồ.



"Chính là chỗ đó."



Nam sinh mái bằng hưng phấn chỉ vào văn phòng cách đó không xa. Đi lâu như vậy, cuối cùng cũng đến rồi.



Phàn đội trưởng nháy mắt với Triệu đội trưởng, Triệu đội trưởng gật đầu từ phía bên cạnh mò mẫm qua trước.



Xung quanh rất yên tĩnh, không có dấu vết zombie hoạt động.



Triệu đội trưởng kiểm tra bên ngoài văn phòng, xác định an toàn ngoắc ngoắc tay với bọn họ.



Hắn và Phàn đội trưởng lập tức đưa mọi người qua đó.



Trong văn phòng vết máu loang lổ, sách vở và giấy rớt đầy đất. Giá sách bị người đẩy nghiêng mơ hồ có thể thấy cánh cửa kim loại phía sau.



Cánh cửa này là cố ý chừa lại cho học sinh viện y học, thuận tiện vào phòng nghiên cứu.



"Chính là trong này."



Nam sinh mái bằng có lẽ là kích động bước mấy bước về phía sau giá sách. Phàn đội trưởng kéo nam sinh lại theo bản năng, nhưng lại không giữ chặt.



"Grào!"



Nam sinh mái bằng bị zombie từ phía sau giá sách đột nhiên xông ra, đánh gục cắn một cái vào cổ.



Triệu đội trưởng và đồng đội nhanh chóng khống chế zombie, kéo nam sinh ra nhưng vẫn muộn mất rồi.



Nam sinh kia đã tắt thở.



Triệu đội trưởng quay sang lắc đầu với Phàn đội trưởng.



Trần Duy ôm chặt cánh tay Ninh Nhạc, nước mắt đảo quanh hốc mắt. Hai nam sinh khác đi cùng với bọn họ, sắc mặt cũng tái nhợt nhìn chằm chằm nam sinh mái bằng.



Bọn họ nhiều người như thế mà lúc này chỉ còn lại có ba người.



Để phòng ngừa nam sinh mái bằng bị zombie hóa, Triệu đội trưởng chỉ có thể vặn gãy cổ hắn.



Tuy rằng, người đã chết nhưng Trần Duy vẫn kìm nén khóc nấc. Cô ta gắt gao che miệng, âm thanh ấy càng khiến người ta khắc khoải.



"Bất luận xảy ra chuyện gì cũng không được đi trước chúng tôi, biết chưa?"



Phàn đội trưởng cảnh cáo ba học sinh còn lại.



Cuối cùng, hắn liếc mắt nhìn Minh Thù dường như muốn nói với cô rằng đừng chạy lung tung.




Mọi người đều thay đổi sắc mặt.



Lúc này, Minh Thù đang đứng bên kia miếng kim loại, zombie từ lỗ hổng điên cuồng nhào ra dữ tợn đánh về phía Minh Thù.



Minh Thù đá văng một con zombie thiếu nửa bên mặt, dễ dàng lấy bình chữa cháy vung vẩy về phía mấy con zombie.



Đường hầm nhỏ hẹp chớp mắt chật kín zombie. Phàn đội trưởng muốn quay lại giúp Minh Thù, lại bị Trần Duy hét lên một tiếng cắt ngang. Sau đó, đám zombie càng nhào tới ngăn cản bọn họ.



Minh Thù mở bình chữa cháy phun về phía zombie, nhân cơ hội đi ra từ trong đám zombie hoàn hảo không tổn thương gì tiến đến trước mặt Trần Duy.



Cô túm lấy ba lô dẫn đầu chạy về phía trước. Phía trước đường có một cánh cửa, bằng thép tinh chế bị khóa vật dụng thông thường căn bản là không mở được.



Zombie phía sau điên cuồng đuổi theo.



"A, chết tiệt!"



Triệu đội trưởng đá một cước vào cửa.



Tiếng báo động đột nhiên vang lên, làm Triệu đội trưởng sợ đến suýt chút nữa không thu được chân lại. Đám zombie này cũng bị âm thanh đó hấp dẫn đứng ngẩn ngơ tại chỗ.



Sau đó, lại điên cuồng nhào lên.



Hai mươi mét...



Minh Thù xoay người thừa dịp tìm kiếm công cụ nhưng lại nhìn thấy một đôi mắt không hề gợn sóng.



Chủ nhân đôi mắt giấu nửa người sau một đống thùng hàng, mặc áo blouse bác sĩ hai tay cắm trong túi.



Hắn chậm rãi vươn tay ấn vào tường bên.



"Loảng xoảng..."



Cửa sắt ở trên trời rơi xuống vừa lúc làm bọn họ và zombie cách xa nhau. Zombie nhào vào cửa sắt, vươn móng vuốt không ngừng cào cố gắng bắt bọn họ lại.



"Phù..."



Mấy học sinh thở phào may mắn.



Ninh Nhạc và đám người Phàn đội trưởng cũng cảnh giác xoay người nhìn về phía sau.



Là một thanh niên tóc không dài, cao khoảng một mét tám bảy, mặt lạnh lùng, không biết là học sinh hay nhân viên phòng thí nghiệm.



Phàn đội trưởng thử hỏi: "Xin chào, cậu là người sống sót ở phòng thí nghiệm?"



Nam sinh chậm rãi đến gần mắt không chớp nhìn chằm chằm bọn họ, cuối cùng lại chầm chậm nhìn về phía Minh Thù.



Nếu như anh ta cũng xanh xanh, xám xám giống như lũ zombie kia, thì mọi người đều sẽ nghĩ chàng trai trước mặt này đích thực là một zombie rồi.