Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1427 : Quy tắc cương thi (3)

Ngày đăng: 03:21 20/04/20


Vu Kiều muốn ở bên trong cùng bọn họ một lát, Minh Thù rời khỏi đồn công an trước, bên ngoài có một vài quần chúng đang vây xem.



Trong tiểu trấn có một điểm này khá được, truyền tin tức đều không cần điện thoại, chỉ cần rống một tiếng toàn trấn đều biết.



Minh Thù ra ngoài, có người bát quái hỏi cô.



Minh Thù mỉm cười nói không biết, từ trong đám người chen đi ra.



Phía trước có một người vội vàng đụng tới, Minh Thù tránh nhanh mới không bị đụng vào.



Người kia lảo đảo một chút, ngẩng đầu nhìn người trước mặt.



"Là tiểu đạo cô."



Minh "tiểu đạo cô" Thù: "..."



Minh Thù gật gật đầu, nhường đường cho hắn, nam nhân tựa hồ cũng không có ý dừng lại thêm nên nhanh chóng rời đi.



Minh Thù còn chưa đi được bao xa, nam nhân kia đã đuổi theo.



"Tiểu đạo cô, tiểu đạo cô..."



Nam nhân thở hơi: "Tiểu đạo cô, là như vậy, một người thân trong nhà tôi gặp phải chút chuyện, cô có thể giúp tôi đi xem một chút không?"



"Tôi? Minh Thù chỉ chỉ chính mình.



Hôm nay cô không có mặc đạo bào a.



Hơn nữa cô nhìn qua xinh đẹp như vậy, dù sao cũng không nên tìm cô chứ?



Không phải là muốn lừa gạt trẫm, kế thừa đồ ăn vặt của trẫm chứ?



Nam nhân cũng không có cách, người có thể mời tới đều không có tác dụng gì.



Cao tăng trong miếu lại không ở gần đây, gặp phải Minh Thù, nhớ tới trước đó cô mặc đạo bào liền lấy ngựa chết thành ngựa sống.



Minh Thù không quá nguyện ý đi theo nhưng nam nhân vẫn một đường đi theo cô, đúng lúc cái thôn kia ở trên đường Minh Thù về Vô Lượng sơn.



Cuối cùng Minh Thù vẫn đi theo vào thôn.



Nam nhân đưa cô đưa đến một gia đình, ngôi nhà giản dị, có thể nhìn ra được gia đình này không có bao nhiêu tiền.



Ở cổng có không ít thôn dân vây quanh chỉ trỏ vào bên trong.



"Trương Cẩu Đản bình thường làm chuyện ác nhiều vô kể, đây là gặp báo ứng."



"Đáng đời."




-



Sáng sớm Vô Lượng sơn liền có mấy người đến.



Ba mẹ Vu Kiều cùng bạn trai cô ta dựa theo báo mộng của Vu Kiều đến đưa tiền cho cô.



Bởi vì Minh Thù phát hiện ra con gái của bọn họ trước, Vu Kiều báo mộng để bọn họ cảm tạ Minh Thù, cha mẹ Vu Kiều cũng không thấy gì kỳ quái.



Chỉ là nơi này...



Lại một đạo quán.



Hơn nữa còn một đạo quán cũ nát.



Cha mẹ Vu Kiều cho Minh Thù mười vạn.



Bạn trai Vu Kiều lại tăng thêm mười vạn, hết thảy hai mươi vạn.



Đám người đi rồi, Minh Thù nhìn về phía Vu Kiều vẫn đứng tại chỗ: "Không đi cùng bọn họ?"



Vu Kiều lắc đầu: "Thù đã báo, tôi muốn đến nơi tôi nên đến."



"Hắn đã quay lại." Minh Thù đột nhiên nói một tiếng.



Cửa chính hoang tàn của đạo quán có một bóng người chính chậm rãi đi tới.



Nam nhân đến trước mặt Minh Thù: "Cô có thể nhìn thấy Kiều Kiều đúng không? Có phải cô ấy ở đây không?"



Minh Thù liếc mắt, thân thể Vu Kiều đang từ từ biến mất, cô ta nhìn Minh Thù lắc đầu.



Đừng nói cho hắn.



Minh Thù mỉm cười: "Không có."



"Bất quá cô ta để tôi chuyển cho anh một câu."



"Cái gì?"



Minh Thù nhìn thân ảnh Vu Kiều hoàn toàn biến mất trong không khí, chậm rãi nói: "Thay cô ta chiếu cố cha mẹ thật tốt, kiếp này vô duyên, kiếp sau nối lại tiền duyên."



Nam nhân đứng trong đạo quán cũ nát một hồi lâu.



Mãi đến khi màn đêm buông xuống mới cùng Minh Thù từ biệt.



Minh Thù nhìn đạo quán vắng tanh, xem ra cần phải đi bắt mấy tên tiểu quỷ về thêm chút náo nhiệt.