Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1440 : Quy tắc cương thi (16)

Ngày đăng: 03:21 20/04/20


Minh Thù muốn cắt đi mái tóc dài kia của Độ Khâm, nhưng chỉ cần cô sờ một chút Độ Khâm liền xem cô như đụng phải mộ phần tổ tiên nhà hắn, dữ dằn trừng mắt nhìn cô.



"Ngươi như vậy rất quái lạ." Minh Thù lời nói thấm thía, còn mở hình ảnh ra cho hắn xem: "Ngươi xem một chút, hiện tại người ta đều không để tóc dài như thế này."



Ánh mắt Độ Khâm lạnh như băng đảo qua màn hình điện thoại.



Sau đó dời mắt, không thèm để ý tới Minh Thù.



Minh Thù đưa tay sờ tóc hắn, Độ Khâm liếc cô một cái nhưng cũng không phản ứng lớn như trước đó.



"Ta cắt cho ngươi có được không?" Minh Thù cười nói.



Độ Khâm một tay túm tóc của mình về, xoay người một cái biến mất trong tầm mắt của Minh Thù.



Minh Thù: "..."



Thật sự không thể chịu nỗi tiểu yêu tinh.



Minh Thù nói với Độ Khâm vài ngày, Độ Khâm dường như không muốn bị cô làm phiền nên bất đắc dĩ ngồi xuống để Minh Thù cắt tóc.



Môn thủ nghệ này có chút xa lạ, Minh Thù lên mạng xem một chút.



"Tới đây, ta sẽ cẩn thận cắt cho ngươi."



Độ Khâm rút điện thoại trong tay Minh Thù ra, ngón tay nhanh chóng lật ra mấy tấm ảnh, chỉ vào một tấm ảnh nào đó.



Muốn cái này!



Minh Thù sờ mũi một chút: "Ta vẫn là nên mang ngươi xuống núi cắt đi."



Khí lạnh toàn thân Độ Khâm tăng thêm, rõ ràng là biểu thị không được.



Minh Thù: "..."



Trẫm mẹ nó không biết cắt a!



Độ Khâm sống chết không chịu xuống núi, hoặc là nói, hắn không cho phép người khác đụng vào tóc của hắn.



Minh Thù đi sớm về trễ, Độ Khâm không biết cô đi làm cái gì.



Mãi đến vài ngày sau, Minh Thù lần nữa đòi cắt tóc của hắn.



Minh Thù cầm cái kéo, một bộ đại sư.



"Đến đây, tiểu cương thi."



Độ Khâm: "..." Đã nói không được kêu hắn là tiểu cương thi!



Độ Khâm ngồi dưới mái hiên, Minh Thù đứng sau lưng hắn, tóc bị cô nắm trong tay.



Hắn trừng mắt nhìn tóc rơi xuống đất.



Minh Thù thế nhưng là học trộm học nghệ... Không phải, là đường đường chính chính học qua cho nên cắt cũng coi như không tệ.



Minh Thù đem gương cho Độ Khâm xem, cô từ phía sau vòng qua trước mặt hắn "Nhìn xem, đẹp chứ?"



Độ Khâm cảm giác được nhiệt độ trên người cô.




"Máy lạnh hỏng rồi sao?"



"Lạnh quá a..."



Hành khách bốn phía đột nhiên phàn nàn.



Độ Khâm vuốt vuốt con rối, bóp rồi lại lỏng, nới lỏng lại bóp.



Hắn đột nhiên nghiêng người chống khuỷa tay lên ghế dựa của Minh Thù, thời điểm Minh Thù đang nghi hoặc liền hôn xuống.



Nụ hôn không có chút kỹ xảo gì.



Minh Thù cảm thấy tay của hắn đặt trên cổ mình hơi bóp lấy.



Hắn chỉ cần dùng sức một chút.



Nhưng mãi đến nụ hôn này kết thúc hắn cũng không có hành động gì khác.



Ngón tay lạnh buốt trượt một chút rơi vào xương quai xanh của cô, lòng bàn tay không biết là vô tình hay là cố ý cọ cọ hai lần.



Sau đó rút lại, cảm giác áp bách biến mất, Độ Khâm như không có việc gì ngồi thẳng người, tiếp tục bóp con rối của hắn.



Minh Thù đưa tay sờ môi một chút.



Hắn không dám bóp chết mình, liền bóp con rối sao?



Lúc xuống xe có không ít người nhìn về phía Độ Khâm.



Nam nhân khí thế lạnh lùng từ chối người ngàn dặm, trong ngực lại ôm một con rối vô cùng cute làm cho không ít thiếu nữ rơi vào bể tình.



"Thật đẹp trai!"



"Anh ấy lại ôm một con rối cute như vậy, a a a, thật đáng yêu!"



"Nhanh chụp ảnh."



"A, đi nhanh quá..."



*



【 Hài Hòa Hiệu 】



Cửu Thiếu: Không thể bóp chết ngươi ta liền hôn ngươi! Hừ!



Minh Thù: Trả tiền!



Cửu Thiếu: Tiền gì, ta thiếu tiền ngươi lúc nào? Ngươi không được quăng nồi loạn cho ta!



Minh Thù: Trả tiền!



Cửu Thiếu:... Không có.



Minh Thù: (sờ đao)



Cửu Thiếu: (ôm lấy đùi) bồi thường bằng thịt có được hay không?