Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1447 : Quy tắc cương thi (23)

Ngày đăng: 03:21 20/04/20


Đám đại hán đồng thời động thủ, trong xe phát huy không tốt, thân thể Minh Thù linh hoạt né tránh, bọn hắn ngay cả góc áo của Minh Thù cũng chưa từng bắt được.



"Mẹ nó!"



Đại hán tức giận mắng một tiếng, con ngươi đỏ ngầu đột nhiên nhìn về phía hành khách.



Khảm đao sắc bén không có dấu hiệu nào chém về phía hành khách.



Máu tươi vẩy ra rơi trên người hành khách bên cạnh.



"A —— "



Có thể là bị sợ đến choáng váng, đám người này trừ thét lên cũng không có bất kỳ động tác gì.



Minh Thù: "..."



Chạy thoát thân cũng không tích cực.



Còn có thể đứng nhìn bọn hắn.



"Còn không mau chạy, chờ bị bọn hắn chém sao?" Minh Thù đẩy một người vào khoang tàu gần nhất.



Một tiếng nhắc nhở của Minh Thù làm các nhân tài này tranh nhau chen lấn chạy về phía khoang tàu khác.



Minh Thù đá văng một đại hán, chống đỡ lối đi nhỏ của hai bên chỗ ngồi nhảy lên một cái, đạp ngã hai người phía sau rồi dùng tư thế soái khí rơi xuống đất.



Cô hơi huýt sáo, đại hán bên kia rống giận đứng lên.



Má ơi!



Minh Thù kéo hành khách vừa mới bị chém dậy, nửa kéo nửa túm ném qua một bên khác.



Ánh mắt đỏ ngầu của những đại hán kia giống như muốn giết người.



Từng người hung ác nhào tới.



Minh Thù đánh ngã người gần nhất, sau đó... Xoay người chạy.



Chạy khỏi khoang tàu, ba một cái đóng cửa lại rồi dán bùa lên.



Động tác này như nước chảy mây trôi một mạch làm xong, rất có phong thái của đại sư.



"Nha đầu thối, cô mẹ nó mở cửa ra!!"



Các đại hán điên cuồng kéo cửa, mặt của bọn hắn tựa hồ còn dữ tợn hơn so với đám quỷ bên ngoài.



"Ông nói tôi mở tôi liền mở a, ông lại không cho tôi đồ ăn vặt."



Bang!



Loảng xoảng!



Đại hán bên kia bắt đầu đạp cửa.




Độ Khâm thu tầm mắt lại.



Mấy con quỷ kia lề mề hồi lâu mới thận trọng tiến đến.



"Cảm ơn... Cám ơn ngươi." Quỷ Hồn nói lời cảm ơn với Minh Thù.



Những quỷ hồn này đều là theo chân mấy tên đại hán hung thần sát khí kia tới đây.



Đám đại hán kia đều là dân liều mạng, bọn hắn mua người của nhà ga đem bọn hắn lên tàu, bọn hắn muốn giết người trên tàu để tạo ra sự khủng hoảng.



Bọn hắn không giết được những người kia, nhưng hôm nay là nửa tháng bảy nên bọn hắn nghĩ biện pháp để trưởng tàu lái đến âm phủ.



Minh Thù đuổi những con quỷ này đi, có chút mỏi mệt nhắm mắt lại.



Những con quỷ kia nào có năng lực để nguyên một chiếc tàu tiến vào âm phủ.



Độ Khâm mới là mấu chốt.



Nếu không phải như thế, trẫm mới lười đi quản chuyện này.



Độ Khâm không nhúc nhích ôm cô, hô hấp của Minh Thù dần dần bình ổn.



Bên ngoài dường như có âm thanh khóc nỉ non của đứa bé vừa chào đời loáng thoáng từ xa mà đến gần, lại từ gần ra xa...



-



Thời điểm đám đại hán kia xuống tài liền bị cảnh sát chờ đã lâu bắt được.



Lúc ấy đám đại hán này đang ở trong trạng thái tinh thần sụp đổ.



Mà Minh Thù là người ngăn cản đám đại hán này bị người ta truyền đến truyền đi, cuối cùng còn xém chút nói cô thành ba đầu sáu tay.



Chuyện có quỷ trên đoàn tàu không có bị trắng trợn truyền ra, người phụ nữ mang thai được đám người hợp lực đỡ đẻ lại thu hút sự chú ý, được truyền thông ầm ầm đưa tin.



Cứu viện trong đoàn tàu còn có một tiểu cô nương rất quan trọng.



Bất quá sau đó đều không có người nào biết tiểu cô nương này tên gì.



Chỉ biết là cô ngăn trở đám hung thủ và cũng cứu được hai sinh mệnh.



Cụ thể hơn là bị cảnh sát lệnh cưỡng chế không cho phép tuyên bố.



Nhưng người của đạo môn liền biết a.



Người bên trong tấm ảnh không tính là mơ hồ kia dù có hóa thành tro bọn hắn cũng nhận ra.



Đối với việc Minh Thù sẽ cứu người này, người của đạo môn hiển nhiên đều có chút không thể tin được.



Cô thế nhưng là mang theo một tên có sự tồn tại gần như ma.



Vậy mà lại cứu người?