Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1473 : Truyền thuyết người cá (19)

Ngày đăng: 03:21 20/04/20


Mặc kệ Yaze nói thế nào, đám người cá đều cảm thấy là Minh Thù ép buộc hắn.



Minh Thù: "..." Có fan não tàn thật tốt.



Yaze: "..." Bỏ qua cho ta có được không! Bọn ngu xuẩn này!!



"Cô mau thả Yaze đại nhân ra!"



"Các người xem tôi ngốc sao?"



"..."



An Liễm duỗi tay nắm chặt cánh tay Minh Thù: "Để tôi."



Đây là chuyện trong tộc hắn, không nên để cô vì mình mà ra mặt.



"Cậu làm được sao?"



"..." Bị hoài nghi như thế, An Liễm biểu thị rất tức giận: "Tôi có thể!"



Minh Thù dò xét hắn trên dưới một hồi, lưu loát đưa tay đánh ngất Yaze, sợ hắn nửa đường tỉnh lại, Minh Thù lại trói hắn lại chỉ chừa lại con mắt, xong xuôi đem người ném cho hắn: "Vậy tôi đành làm liều."



An Liễm: "..."



Mình ở trong mắt cô đến cùng là yếu bao nhiêu?



An Liễm phức tạp nhìn người bị trói trong tay mình, vẫn là trầm mặc.



Đại khái là rất vô dụng.



Minh Thù quét mắt qua đám người cá, nâng lên nụ cười đi đến một cây hình trụ ngồi xuống, từ phía sau lôi ra mấy con cua đã nướng chín.



Đám người cá: "..."



CMN!



Yaze đang ở trong tay An Liễm, đám người cá không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể nghe An Liễm nói.



Tốt xấu gì cũng là người đã từng thống lĩnh tộc người cá, An Liễm nói chuyện mạch lạc rõ ràng, toàn bộ sự kiện xảy ra, bất kỳ điểm đáng ngờ gì hắn đều có thể giải thích rõ ràng.



Dần dần có người cá bắt đầu dao động.



Ngươi cho rằng An Liễm là muốn lấy lý phục người?



Không!



Ngay cả Minh Thù cũng nghĩ sai!



Sau khi nói xong, hắn lấy bảo hạp ra.



"Bảo hạp ở nơi này của ta, bảo hạp ở chỗ ai, người đó liền có thể thống lĩnh tộc người cá, quy củ này mọi người chưa rõ sao?"



Đám người cá: "..."



Đám người cá hai mặt nhìn nhau một lát.
"Là ai!"



Hai người cá đuôi màu đen trong tay cầm Tam Xoa Kích ngăn An Liễm lại.



An Liễm ngữ điệu bình thản trả lời: "An Liễm."



Hai người cá dò xét hắn vài lần: "Chuyện gì?"



"Tôi muốn gặp chủ nhân của các người."



"Chờ một chút."



Một người cá trong đó xoay người tiến vào chỗ sâu.



Ở trong tộc người cá mà dám lớn tiếng nói chuyện cùng thống lĩnh của tộc người cá như thế cũng chỉ có những người cá có đuôi màu đen này.



Màu sắc của đuôi cá quyết định địa vị của người cá trong tộc.



Đỏ vàng lam lục những màu sắc này đều vô cùng dễ thấy.



Màu vàng kim tương đương với người cá trong quý tộc.



Mà màu trắng bạc thuộc về loại vô cùng hiếm thấy, trong ghi chép của tộc người cá cũng chỉ có mấy vị.



Thêm vào đó chính là mỗi một vị đều vô cùng xuất sắc.



Nhưng cũng không phải là mỗi một vị người cá có đuôi màu trắng bạc đều sẽ mang đến may mắn cho tộc người cá, ngược lại cũng có mang đến tai nạn cho tộc người cá.



Cho nên đuôi cá màu trắng bạc tồn tại, khen chê không đồng nhất.



Nhưng đuôi cá màu đen...



Đó chính là sự tồn tại mà tộc người cá chán ghét, bởi vì biểu tượng màu đen trong tộc người cá chính là xui xẻo, tai họa...



Người cá đuôi màu đen từ chỗ sâu trở về: "Mời."



An Liễm xuyên qua khu rừng tảo biển, ánh sáng phía trước mở rộng.



Trước một ngôi nhà san hô, người cá đuôi màu đen tuyền đang ngồi trên một tảng đá, hững hờ dùng ngón tay quấn lấy tóc của mình.



"An Liễm đại nhân đến nơi này của tôi có chuyện gì?"



Thiếu nữ có gương mặt xinh đẹp mềm mại, thanh âm lại khàn giọng khó nghe như một bà lão, không lý giải được sự không hài hòa cùng quỷ dị.



An Liễm không lộ ra bất kỳ sự khác thường gì, hai tay thả trước người, thản nhiên nói: "Tôi có việc hỏi cô."



Người cá nhấc ngón tay lên vê một chòm tóc của mình:"Cậu muốn hỏi tôi cái gì?"



An Liễm ánh mắt nặng nề nhìn cô ta.



Một lúc sau, hắn chậm rãi nói: "Liên quan tới việc người cá thích con người."



Một sợi tóc trong tay người cá rơi xuống, cô ta chậm rãi quay đầu nhìn qua, khóe miệng lộ ra một nụ cười cổ quái.