Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1475 : Truyền thuyết người cá (21)

Ngày đăng: 03:21 20/04/20


Minh Thù biết Mộng Du sẽ không từ bỏ ý đồ, nhưng không nghĩ tới ngày thứ hai cô ta đã đến.



Hôm nay cô ta tới đưa hải sản một mình, rất không khách khí đem hải sản ném trên mặt đất: "Cả ngày ăn nhiều như vậy, cô là quỷ chết đói đầu thai sao?"



Minh Thù có chút híp mắt.



Người cá vốn là xinh đẹp, Mộng Du là giống cái tại trong tộc người cá lại là sự tồn tại đầu, có đuôi cá màu đỏ ửng kết hợp tạo nên vẻ đẹp động lòng người.



Cho dù lúc này đánh đá cũng có thể khiến người ta nhìn dung mạo mà tha thứ cho cô ta.



Minh Thù xoay người kéo hải sản sang một bên: "Cô thích An Liễm?"



"Phải thì thế nào."



Mộng Du không chút e dè ưỡn bộ ngực lên, trước ngực được tảo biển bọc thành "Nội y" tinh xảo, lúc này thứ trắng như tuyết kia tựa hồ muốn nhảy ra ngoài.



Minh Thù nhìn một chút.



Ngực to a!



"Đáng tiếc An Liễm không thích cô."



Minh Thù nói thẳng vào chỗ đau của Mộng Du.



Quả nhiên là người cá giống cái khi phẫn nộ, đuôi cá màu đỏ ửng đảo qua ghế được làm từ vỏ sò bên cạnh, soạt một tiếng, vỏ sò rơi tán lạn trên mặt đất.



"Cô cho rằng An Liễm đại nhân sẽ thích cô sao?" Cô ta cả giận nói: "An Liễm đại nhân chỉ là nhất thời bị ma quỷ ám ảnh, đối với cô bất quá cũng là hiếu kì, chờ An Liễm đại nhân đối với cô mất đi hứng thú, cô cho rằng cô còn có thể sống ở nơi này?"



"Tôi không có cho rằng như thế." Minh Thù vẫn giữ vẻ mặt ôn hòa, phảng phất không nhìn thấy lửa giận của Mộng Du.



Cô dừng một chút, thanh âm chậm rãi mà êm ái: "Hắn chính là thích tôi."



Tiểu yêu tinh không thích ta, muốn lật trời sao?!



"Cô..." Mộng du chỉ vào Minh Thù, lửa giận từ từ bốc lên, gần như sắp muốn đem lý trí của cô ta bao phủ: "An Liễm đại nhân không có khả năng thích cô!!"



Rống xong một tiếng này, ánh mắt Mộng Du oán độc, cô ta lộ ra hàm răng sắc bén, vẫy đuôi một cái nhào về phía Minh Thù.



Minh Thù xoa xoa tay, chuẩn bị báo thù cho hải sản của mình!



Tiểu yêu tinh?



Tiểu yêu tinh là cái thá gì!



Tin tức Minh Thù cùng Mộng Du đánh nhau rất nhanh truyền đến bên tai An Liễm.
Hôm Minh Thù rời khỏi biển sâu, An Liễm tự mình đưa cô đến bờ biển, hắn rất muốn đi cùng cô nhưng cái đuôi của hắn không tiện, còn có chuyện chiến tranh tiền tuyến cùng việc của Yaze đều cần hắn.



Minh Thù leo lên từ một nơi không người của lục địa, An Liễm bơi ở trong nước.



"Ta vẫn là nên trở về cùng em đi?" An Liễm lên tiếng.



"Không cần, trở về tôi còn phải phân lòng chăm sóc cậu." Thiết lập của An Liễm bây giờ chính là người rất có trách nhiệm, nếu cô thật sự dẫn hắn đi, đoán chừng hắn cũng không biết khai tâm.



An Liễm nghĩ tới chuyện trước kia trên đất bằng, mất đi nguồn nước, hắn xác thực cần người chăm sóc... Hắn đi lên, thật sự sẽ gây thêm phiền phức cho cô.



"Đi đi." Minh Thù phất phất tay.



An Liễm vội vàng kéo cô lại:"Hôn tôi một cái."



Minh Thù bất đắc dĩ ôm lấy hắn hôn một ngụm giống như dỗ con trai: "Được rồi."



"Em cẩn thận."



"Ừ." Minh Thù nghĩ nghĩ, mò thú nhỏ ra phóng vào trong tay hắn: "Có chuyện gì có thể nói cho nó biết, nó sẽ truyền lại cho tôi."



Thú nhỏ giãy dụa ngồi dậy, nội tâm gào thét: Con sen ngươi muốn làm gì!



Minh Thù gõ gõ đầu thú nhỏ, im ắng nói cho nó biết: Ngoan, bảo vệ hắn thật tốt.



Thú nhỏ: "..." Không có nhân tính! Biến thái! Đổi con sen! Nhất định phải đổi!



Thú nhỏ trực tiếp lăn khỏi lòng bàn tay An Liễm rơi vào trong nước.



Nó mới không muốn cùng cái tên người thú quái dị này ở chung một chỗ!



Tức chết!



Sau khi Minh Thù rời đi, An Liễm lẳng lặng nhìn một đoàn màu sắc rực rỡ đang nổi trong nước.



Thú nhỏ nhảy lên lộ ra cái bụng nhỏ: "Nhìn cái gì?"



Thiếu niên lẳng lặng hỏi nó: "Ngươi thích ăn hải sản không?"



"..."



Đừng tưởng rằng như ngươi vậy liền có thể dụ dỗ ta!



"Ta muốn ăn cua biển!"