Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1484 : Truyền thuyết người cá (30)

Ngày đăng: 03:22 20/04/20


X tiên sinh coi như tương đối linh hoạt cũng không thể hoàn toàn tránh đi nhiều đạn như thế, cho nên rất không may liền trúng đạn.



Minh Thù dừng xe, từ trên sườn dốc xuống tới, tại thời điểm trước khi X đứng lên một cước đạp bay.



X tiên sinh ngã xuống đất, đầu có chút choáng...



Minh Thù hoàn toàn không cho hắn cơ hội phản kháng, đem X tiên sinh trói lại, bỏ vào cốp xe, ngồi lên xe, nổ máy xe...



Chờ chút!



Hình như đã quên ai.



Minh Thù vỗ vỗ trán, đẩy cửa xe ra xuống dưới.



Phanh ——



Đạn sượt qua cửa xe bắn vào trên cành cây cách đó không xa.



Người phía sau đuổi theo tới.



Minh Thù nhìn xuống, An Liễm nằm trong bụi cỏ, đang ngửa đầu nhìn cô.



Ánh mắt... Có chút ai oán.



Minh Thù cầm súng tiểu liên quét một vòng phía sau, trượt xuống sườn dốc, một tay nắm lấy người bên cạnh đặt trên môi hắn một nụ hôn.



Minh Thù mang theo hắn đi lên, đạn không ngừng bắn tới, Minh Thù che chở cho hắn lên xe.



Minh Thù ngồi lên xe đạp cần ga, xe phóng nhanh ra ngoài, người đuổi theo phía sau nhào vào khoảng không.



Đạn bắn vào phía sau, tiếng phanh phanh vang lên không ngừng.



Nhưng rất nhanh liền bị Minh Thù vứt bỏ.



Minh Thù chạy ra một khoảng cách xa, xác định đằng sau không có ai đuổi theo mới thả chậm tốc độ.



Minh Thù quay đầu nhìn An Liễm phía sau, hỏi: "Cậu đuổi theo người kia làm gì?"



Ánh mắt An Liễm lại rơi trên thân người cá đang ngồi ở ghế phụ.



Người cá đang ngồi ở ghế phụ đoán chừng là bị dọa sợ, nghiêm mặt tái nhợt, run rẩy không dám phát ra âm thanh.



Tấm thảm mỏng trượt xuống một chút lộ ra màu sắc đuôi cá xinh đẹp.



Vì sao cô lại mang theo một người cá?



Cô ở sau lưng mình lại có những người cá khác!?



"Tôi đang hỏi cậu? Cậu phát ngốc cái gì?" Minh Thù nửa ngày không nghe thấy âm thanh, không khỏi liếc hắn một chút, thấy hắn đang nhìn chằm chằm người cá, ngữ khí lành lạnh: "Cậu nhìn cô ấy làm gì?"



An Liễm ấp úng một chút, thanh âm lạnh nhạt: "Virus người cá."




Không biết qua bao lâu, Minh Thù cúi đầu hôn mi tâm hắn một chút, hỏi hắn: "Cậu muốn đi theo tôi?"



"Ừ." Hắn không muốn rời khỏi cô, hắn không chịu được thời gian không có cô, sự nhớ nhung càng ngày càng lớn không có điểm cuối cùng.



"Tộc người cá bên kia..."



An Liễm vội vàng nói: "Tôi đã sắp xếp xong xuôi, bọn họ sẽ cùng con người đàm phán..."



An Liễm một hơi đem sự sắp xếp của mình nói ra, tâm tư kín đáo, bố cục thỏa đáng, mỗi quyết định đều là trải qua sự cân nhắc nghiêm túc.



Minh Thù chờ An Liễm ôm xong liền đeo dây an toàn lên, nổ máy xe.



Minh Thù lại đem chủ đề nói về X tiên sinh chạy mất kia: "Sao cậu tra được người kia?"



"Hắn đang bắt người cá, vừa lúc bị tôi phát hiện." An Liễm trả lời: "Lúc ấy hắn chạy, sau đó tôi phát hiện người cá ngay lúc đó không thích hợp, hỏi qua một chút người cá đã có tuổi trong tộc mới biết chuyện này."



"Hắn muốn ra tay với người cá?" X tiên sinh này là muốn hủy diệt thế giới sao?



Trẫm có chút sợ hãi nha!



Ăn đồ ăn vặt an ủi một chút.



An Liễm: "Tôi không biết hắn muốn làm gì, lúc ấy hẳn là hắn muốn mang người cá đi."



An Liễm không bắt được hắn cho nên không biết được mục đích của hắn.



Minh Thù như có điều suy nghĩ gật gật đầu.



Chuyện này xem ra cũng thật phiền toái.



Minh Thù mang theo An Liễm trở về, so với thời điểm cô đi, tình huống hiện tại càng khốc liệt hơn, phảng phất bất kỳ nơi nào cũng có thể nhìn thấy thi thể.



Minh Thù trên đường nghe thấy tin tức tộc người cá cùng con người đàm phán.



Bất quá hẳn là tiến triển không được thuận lợi.



Dường như con người muốn để tộc người cá đưa ra thuốc giải của virus người cá lần này, nhưng tộc người cá cũng không có, cho dù có cũng vô dụng đối với con người.



Cho nên đàm phán cứ như vậy thất bại.



Minh Thù trở lại khu tránh nạn trước đó, kết quả lại được cho biết, Du Tĩnh Nhã đã cùng những người khác rút lui đến một nơi khác.



Minh Thù chỉ có thể tự mình đi qua.



Đến nơi chính là vào buổi chiều.



Minh Thù dừng xe ở chỗ tối: "Tôi đi vào một lát, cậu đợi ở trong xe."



An Liễm biết mình không tiện liền gật đầu đáp ứng, đưa mắt nhìn Minh Thù đi về một dãy nhà cách đó không xa.